Nhớ Vợ Hiền (Cải Lương)

Tác giả: Cải Lương


Tàu lá chuối xạt xào trong gió thoảng
Giọt mưa buồn rơi tí tách ngoài hiên
Bế con thơ mà dạ chẳng đặng yên
Lòng nhớ mãi bóng vợ hiền năm cũ

Vọng cổ
Câu 1:

Nghe tiếng mưa rơi mà cõi lòng tê tái, nhớ bạn tình chung mà lệ chảy đôi ... dòng. Mấy năm dư trong tình nghĩa vợ chồng. Làm sao quên được người vợ hiền chung chăn gối, đã từng quạt nồng ấp lạnh cho nhau... Nhớ dáng đứng tướng đi nhớ khóe mắt làn môi, nhớ tiếng nói lẫn vọng cười.
Nhưng người vợ hiền năm cũ còn đâu, nàng đã âm thầm nằm sâu dưới ba tấc đất...

Câu 2

Dù hôm nay duyên tình tan vỡ, kẻ ở trần gian người rũ nắm xương ..tàn. Nhưng lòng mãi tiếc thương người vợ thuở cơ hàn... Lúc ấy gia đình còn nghèo khổ, sống trông căn nhà mái dột cột xiêu. Ngày ngày nàng tần tảo bán buôn, khi đêm đến nàng ngồi dưới trăng may vá. Khi túng thiếu tạm dùng rau cháo. nhường bát cơm lành manh áo ấm cho chồng con...

Phụng hoàng.

Nàng đã thật dạ yêu chồng thương con như thế vậy mà tôi ... đây
Nào đâu có rõ thấu .
Tấm lòng cao quý.
của người vợ hiền. vẹn thủy tròn chung .
lại còn sanh tâm .
rượu sớm trà trưa mê mẩn bạc bài .
nở rầy la mắng chưởi .
ruồng bỏ vợ nhà không một chút xót thương.

Vọng cổ
Câu 4 .

Dù gặp bao cảnh đắng cay nhưng nàng vẫn lặng thinh không một lời oán trách. Cho đến đêm kia vì tàn hơi kiệt sức nàng ngã bệnh trằm kha và trút hơi thở sau ... cùng. Trước khi nàng nhắm mắt ly trần... Nàng có trao cho tôi một số nữ trang và tiền bạc, mà nàng đã dành dụm được tự bấy lâu nay. Vì sợ chồng trụy lạc bê tha, nên nàng cố giấu để phòng khi hữu sự .
Ôi nghe nàng kể tôi thương nàng vô hạn, nhưng khi tôi biết ăn năn thì đã quá muộn ... màng. [dứt hò ]

Câu 6 .
Mình ơi đêm nay ngoài trời đầy mưa gió, tiếng côn trùng kêu rả rích thê lương. Nhìn dư ảnh của mình chập chờn bên ngọn đèn dầu mờ tỏ, mà anh đây tím ruột bầm gan. Mình ơi nếu hồn mình có hiển linh, hãy tha thứ cho người chồng nhiều tội lỗi. Nay đã biết ăn năn giữa canh thâu bế con thơ trằn trọc nhớ vợ ..hiền . [xề ]

Từ đây anh hứa sẽ sống vậy nuôi con
Cho tròn thủy chung với người quá cố.
Môm nay mình đã thác rồi,
Nhưng anh nhớ mãi trọn đời không quên.