Những Nụ Gai Mòn (Trần Trịnh)

Tác giả: Trần Trịnh


Người tôi yêu đó
tháng năm xa như tuổi Đông
Mưa núi giăng sầu
che cành khô cây mùa giấc cong

Người tôi yêu với
khát khao bao lời sắt son
Đây giấc mê dài tôi tròn gai
như nụ gai mòn

Ngày yêu thương
tóc em dài hoa nắng vương
Bước chân mềm trên lối vương
cùng hẹn ước luôn có nhau
Chiều xanh xao nắng không màu
tôi lắng nghe mình băng giá
Ngỡ đâu đó đã em bỏ tôi
tình đời biển dâu

Từ xa em đó
vết chém đau tôi tìm quên
Nhưng vẫn em cười
trong hồn tôi môi ngọt ý đêm

Dù bao năm tháng
chất đam mê còn ngất ngây
Dù mất nhau rồi mà tôi
vẫn còn thương còn thương hoài ~