Ngày lại ngày trôi qua em gánh gạo đường xa
Sống với mẹ già từ thuở em mới lên ba
Năm nay tuổi em mươi tám trăng tròn rồi
Trót thương trót yêu một người và cùng hẹn ngày kết đôi
Mẹ già một cơn đau đã vĩnh biệt trần gian
Giữa đêm mưa mịt mù để em sống cô đơn
Nhưng em vẫn luôn ôm ấp duyên tình đầu
Có anh có anh trong cuộc đời thì cuộc đời bớt cô đơn
Yêu nhau rồi ai chẳng muốn mình nên đôi
Em vẫn hy vọng một ngày thiệp hồng thiệp hồng se duyên
Xe cưới kết hoa trên đường với người mình đã yêu thương
Để cùng xây mộng trăm năm
Nào ngờ một hôm kia khi gánh gạo về đây
Có tin đau buồn rằng người yêu kết hôn xa
Ai hay bởi đâu duyên trái ngang phũ phàng
Mất anh mất anh thật rồi, thì đời còn đâu nghĩa chi
Ngày dài buồn đơn côi em gánh gạo về xuôi
Mấy thu qua rồi mà tình xưa vẫn chưa nguôi
Yêu đương phải chăng duyên số hay định mệnh
Cớ sao cớ sao phận mình lại gặp nhiều nỗi thương đau