Mẹ hiền Quan Âm ngàn mắt ngàn tay
mắt Người nhỏ lệ thương đời
mắt Người thăm thẳm tuyệt vời hư không
cam lộ nước chảy một dòng
ngàn mắt thấu suốt cõi lòng vô chung
Biển xanh trùng trùng sóng vỗ
mây đen che phủ mặt trời
thuyền đời trôi từ muôn kiếp
nào ai biết được về đâu
thời gian con nước mấy màu
cỏ cây cũng một niềm đau
hận thù giăng giăng muôn lối
người ơi lệ thảm đầy vơi
Mẹ hiền Quan Âm ngày mắt ngàn tay
bàn tay vẫy gọi muôn người
bàn tay ôm nỗi đoạn trường bơ vơ
trần gian còn mãi đợi chờ
ngàn tay cứa vớt đôi bờ tử sinh