Một mình em chờ ai nơi quán nhỏ Ly cà phê ngút khói chờ ai đây Bao niềm thương mờ giăng khắp cả trời buồn Hạt mưa rớt càng lạnh lùng Em ngồi chiếc bóng cô đơn.
Thầm nhủ thôi người ta đâu có hiểu Ly trà chanh cố nuốt giọt chua cay Quanh mình em từng đôi lứa ngồi chuyện trò Lòng tan nát chuyện hẹn hò Chờ ai đến bao giờ.
ĐK: Mưa rơi mưa rơi rơi đã tạnh Mà sao ai không tới Cho em cho em bao ngóng chờ Cõi lòng trĩu nặng bơ vơ.
Em mong mong ai kia thấu hiểu "Tình em đây không thiếu" Nhưng sao ai kia lại hững hờ Nỡ đành lòng mà buông xuôi.
Trời đìu hiu hoàng hôn như nhắc nhở Đi về quê luyến tiếc gì hôm nay Cho dù ai vội quên hết mộng tình đầu Vội quên hết rồi nhịp cầu Mình em đếm bước âu sầu...
Anh quán nhỏ này ngày nào anh thường ngồi cạnh em vòng tay anh ôm siết vai em anh... cũng chiếc ghế này dường như còn đọng ấm hơi anh mà giờ đây... anh đâu rổi... anh đâu rồi. em đang tuyệt vọng lắm, anh biết không ?!!!