Theo năm tháng hoài mong
thư gửi đi mấy lần đợi hồi âm chưa thấy.
Anh ơi nhớ rằng đây
còn có em đêm ngày hằng thương nhớ vơi đầy.
Ngày đi người đã hứa
toàn những lời chan chứa còn hơn gió hơn mưa.
Mỗi tuần một lần thư
kể nghe chuyện thương nhớ kể nghe niềm ước mơ.
Nhưng anh vắng hồi thư
thế là anh hững hờ hoặc là anh không nhớ.
Em đâu khác người xưa
ngày lẫn đêm mong chờ tình yêu nói sao vừa.
Từ lâu đành xa vắng
đời trăm ngàn cay đắng hỏi anh biết hay chăng.
Chỉ cần một hồi âm là em mừng vui lắm.
Cớ sao anh phụ lòng.
Anh ơi phương đó phương này đường xa xôi cách trở
Anh đâu nỡ bặt tin thơ cho em nhớ em chờ
Em cũng không vong phụ hững hờ.
Em nhận được thư anh mỗi tuần một lá
hay công việc quá bộn bề nên anh chưa kịp gởi về em.
Để em đợi chờ bao tháng bao năm
nhưng hôm nay trời sáng ánh trăng rằm.
Em âm thầm viết gởi cho anh
mượn ánh trăng trong làm đèn soi sáng
Chuyện đôi ta đâu dễ gì quên lãng
đâu dễ phôi pha một sớm một chiều.
Từ độ vắng anh em vẫn nhớ thương nhiều.
Nhớ hội kỳ yên hai hàng chiếu trải
cùng xem hát bội đình làng nên đã quen nhau.
Lời yêu đầu anh đã gởi trao
ở phương này em còn ghi nhớ.
Dù mai đây núi sông cách trở
em vẫn một lòng yêu chỉ mình anh.