Hoàng hôn soi bóng linh hồn với biển khơi
Sóng nâng niu đôi lòng ước mộng
Nhẹ trôi theo gió rung tìm lối
Sóng ngân khúc giao hòa
Ái ân với muôn trùng
Cuộn vào sóng bốn mùa qua còn lại đây
Ước thề xưa chạnh lòng mây
Cho hắt hiu mưa sầu lắng
Mang tình yêu tan vào sóng mỏng manh
Với bóng dáng xưa lẻ loi
Lòng buồn dâng tê tái
Cho ngàn sóng kêu gào
Hồn chìm đau ngút trời
Tình yêu như sóng xô bạc đầu
Vây kín đôi linh hồn
Cho mộng thành bão giông
Cuộn vào sóng
Sóng vùi sâu bao giấc mộng
Đắm đuối nhưng đơn côi
Xoay tìm nhau sau bến đợi
Khi áng mây buông chìều xuồng
Khi hoàng hôn đang dần khuất vào đêm