Thao Thức (Văn Lương)

Tác giả: Văn Lương


Hôm nao còn theo anh ra đầm sen gió mát
vui cười trong nắng hanh
Hôm nay đã vắng bóng anh về nơi chốn nao
Bóng dáng oai hùng ngày nào qua thôn xóm
tưng bừng trong nắng vương
Ba má vui mừng nhìn hàng cau xanh lá
chan hòa bao mến thương

Đêm đêm nằm mơ mơ, bao lần em thao thức
nhớ người yêu thiết tha
Qua bao mùa mưa gió mà nào anh có hay !
Vui bước ra đi xây mộng êm đềm
Là mong nối lại bao tình
Là mơ đến bến yêu đương
Tha hương có nhớ mong người em gái thương !

Mưa rơi buồn nao nao em ngồi trông lá chết
mây ngoài hiên đảo điên
Em mong ngừng mưa gió
để rừng thôi hết rung
Non nước đang cần người tài trai kiến thiết
xây nhà che nắng sương
Em muốn anh về tình miền quê thân mến
xây tình đẹp núi sông

Anh ơi thời gian đây bao giờ cho em thấy
anh gầy nhưng mến thương
Tha phương vì non nước
tình đời bao đắm say
Bên lũy tre xanh em đợi anh hoài
chờ trăng sáng đẹp đêm dài
Ngày vui có tiếng chim ca
đôi ta sống dưới mái nhà em ước mơ

Mai sau đời lên hương
thương về em biết mấy
Khi đàn ngưng thở than
Trăng nguôi mà trăng sáng qua làng về với em
Anh vẫn yêu đời vì lòng trai phơi phới
tâm hồn như gió lên
Anh nhớ em cười đồng tiền khoe trên má
thanh bình nơi mắt xanh

Quê hương miền yêu thương
trăng rằm soi sông nước
Con thuyền xưa rước anh
bao nhiêu là mong ước dệt thành muôn bức tranh
Tay nắm tay quen rung động đôi lòng
Ngày anh ngẫm lại mối hận
Ngày em hết nhớ hết mong
Thong dong dưới ánh trăng ngà đôi bóng ta

Biết bao tình thương mến nhau ~ ( ^.^)(^.^ )