Thuở nước non đắm chìm bão lửa Năm mươi con theo cha ra khơi Mẹ Âu Cơ lòng đau quặn thắt Nhìn đàn con thất tán muôn nơi. Sóng ngàn khơi. Gió ngàn khơi. Chân trời,trời rộng mở Đàn con thơ lạc đến vô bờ Vũ trụ bao la tháng ngày mênh mông lòng người trống vắng Tinh túy càn khôn một chữ vô Đất trời tình sâu nghĩa thâm Động Đình hồ một lòng sắt son Năm mươi con theo mẹ lên non Hẹn cùng cha hai chữ vuông tròn Biển sâu thăm thẳm áng mây trôi Nước xanh trong non cao vời vợi Đàn con nhớ mẹ đau lòng đất Tình mẹ thương con chất ngất trời Mẹ Âu Cơ ngóng đợi đàn con Đàn con yêu tìm về cội nguồn Chắp cánh chim bay về tổ Lạc Đem trí nhân dựng xây cơ đồ Năm mươi con từ nơi biển xa Về quê mẹ góp sức dựng xây Sách ước xưa đưa đường dẫn lối Lời kinh vô tự vọng đâu đây. Lời kinh vô tự vọng đâu đây. Cùng hợp nhất trăm con Rạng danh giống Tiên Rồng Bốn biển năm châu vừng Thái cực Nước Việt muôn năm rực trời Đông.