Trong đêm mưa rơi, trăng xưa đã phai mờ, bóng em xa khuất
Khi con tim yêu thương trót thương trót yêu, người quay lưng bước
Ôm bao yêu thương xưa, sao nghe nhói đau lòng, nhớ ai xa vắng
Thu qua đông sang buốt giá trái tim đã hao gầy, mà em có hay?
Khi em ra đi bóng tối cứ mãi vậy
Cho hồn mang đầy nhung nhớ trắng xóa những đêm tuyết rơi đầy
Anh ngồi đây, nghe cô đơn miên man ướt đẫm mắt ai xanh xao
Tìm đâu bóng dáng đã mãi mãi khuất trong sương trong gió
Anh bơ vơ trên môi chiếc hôn ấm êm năm xưa
Con đường trơn ướt có chiếc lá úa vương rớt trong chiều
Tiếng yêu thương giờ xa xôi, bao đêm vùi ân ái nghe tình xa.
Biết xa là ngút ngàn mà sao còn mãi mong chờ em đến
Trong mưa anh thét gào
Lần tìm hình bóng giờ đã chìm sâu trong màn đêm
Biết xa là nát lòng, mà em đành nỡ quên đi lời ân ái
Con tim anh đã khô héo
Lạnh lùng gió vùi lấp một tình yêu giờ héo mòn.