Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn
Hai đứa ở hai đầu xa thẳm
Đường ra trận mùa này đẹp lắm
Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây.
Trường Sơn Tây anh đi
Thương em thương em bên ấy mưa nhiều
Con đường mà gánh gạo
Muỗi bay rừng già cho dài mà tay áo
Hết rau rồi em có lấy măng khổng
Còn em thương bên tây anh mùa đông
nước khe cạn bướm bay lèn đá
Biết lòng anh say miền đất lạ
là chắc em lo đường chắn bom thù.
Anh lên xe trời đổ cơn mưa
cái gạt nước xua đi nỗi nhớ
Em xuống núi nắng về rực rỡ
cái nhành cây gạt mối riêng tư
Từ nơi em đưa sang bên nơi anh
những binh đoàn nối nhau ra tiền tuyến
Như tình yêu nối lời vô tận
là Đông Trường Sơn nối Tây Trường Sơn.