Nam: Út ơi, em đi đâu chờ anh đi với.
Nữ: Uả, lại gặp anh hai ở đây, anh hai đi đâu vậy?
Nam: Anh đi tìm Út, lúc nảy anh có đến bến đò
nhưng người ta nói Út nghỉ luôn rồi.
Anh mới vội đi tìm Út nè.
Nữ: Anh hai tìm Út có chuyện gì không?
Út đi chợ mua chút đồ.
Nam: Tự nhiên gặp Út anh nói hỏng được.
Nữ: Thì anh hai muốn nói với Út gì thì nói đi
Nam: Anh nói nha, anh nói rồi Út đừng cười anh nha.
Nữ: Anh hai nói đi, em không cười đâu.
Nam: Út hứa rồi nha.
Nữ: Út hứa, anh hai nói đi
Nam: Út anh nói đây.
Ngày nào, anh cũng ra bờ sông, bên bờ sông,
Thấy em đưa đò mà thương nhớ, nhớ em anh nhớ vô cùng.
Anh đã yêu em rồi nhưng mà anh không nói ra
Anh thương Út bao năm rồi.
Út ơi lần đâu tiên anh gặp Út là lòng anh bồi hồi xao xuyến.
Đêm nhớ ngày mong vào ra thơ thẩn lòng luôn nhớ Út vô cùng.
Út ơi anh đã thương Út từ lâu rồi.
Người xưa thường nói nắng mưa là chuyện của trời.
Còn tương tư là bệnh của người trần gian.
Út ơi lòng anh đã bày tỏ cùng em.
Còn em, em có yêu anh xin em hãy trả lời.
Để anh còn về thưa lại mẹ cha.
Cho hai đứa mình nên duyên đôi lứa.
Nữ: Trời, anh hai ơi anh thương út lâu rồi
Mà sau anh không chịu nói.
Để ngày hôm nay út nghe sau quá nghẹn lòng.
Em định gặp anh hai để báo với anh một chuyện.
Hai ngày nữa là Út cấc bước theo chồng.
Anh hai đừng có buồn giận gì Út.
Tại anh hai thương Út
Mà anh hai không nói làm sau út hay.
Hôm nay em đi chợ mua một số đồ cho ngày hôn lễ.
Anh hai ơi chắc đôi mình có duyên mà không nợ.
Nên đôi mình quen biết nhau lâu rồi.
Mà đôi mình không được thành đôi..
Nam: Út ơi sau Út vội lấy chồng vậy Út