Em mơ một vòng tay.
Dìu nhau bao tháng ngày.
Vì đời người tựa áng mây
sợ nguồn vui chóng phai,
tuổi xuân sẽ không trở lại.
Em yêu một vòng tay.
Một vòng tay ấm nồng.
Nào ngờ chẳng trọn ước mong.
Tình bọt bèo chóng tan.
Anh lãng quên sao đành.
Anh ơi! Ai người nâng giấc nồng?
Tình nào thêu giấc mộng?
Tay nào se kết đôi lòng?
Đừng sầu, đừng quên lúc xuân thì,
đừng để ướt làn mi.
Anh ơi! Anh về nhé!
Em mong người về đây.
Ðể mùa Đông bớt dài,
để nụ cười đẹp cánh môi,
tình đượm làn tóc mây
trọn tình trong đôi tay.
Em yêu một vòng tay.
Từ ngày quen biết người.
Thầm tưởng rằng đời ấm vui
nào ngờ tình chóng phai,
vùi theo lối hoang miệt mài.
Em thương một người trai.
Lạnh lùng đi giữa đời.
Thường gục đầu vào cánh tay.
Nụ cười không đến môi
quên mất tình yêu rồi.
Anh ơi! Ai người nâng giấc nồng?
Tình nào thêu giấc mộng?
Tay nào se kết đôi lòng?
Đừng sầu, đừng quên lúc xuân thì,
đừng để ướt làn mi.
Em mong anh về nhé!
Em mơ một bàn tay.
Làm dịu đôi má gầy.
Ðể hận thù thành bóng mây,
để đời lại ấm vui
trọn tình trong đôi tay.
Anh ơi! Em chờ trên bến ngày xưa.
Phương Nam em chờ trên bến ngày xưa.