Hơi ấm vẫn còn nơi đây bên em mà Nhưng sao lời hứa ngày xưa đã nhạt nhòa Cứ nghĩ đến con đường phía trước không có anh Làm sao em có thể bước tiếp đây.
Một chút gió một chút mắt cay cay Vì em chẳng muốn tin vào điều không hay Cả lời chia tay mình còn chưa nói ra Mà sao anh nỡ vội đi xa.
[ĐK:] Rằng có quá dễ dàng sẽ chẳng bận lòng, sẽ chẳng còn nhớ đến Rồi cuộc sống em sẽ bình thường cũng như bao người Rồi sẽ có một ngày em sẽ quên anh như quên một cơn gió Ngày nỗi đau đính kèm tên anh chẳng còn trong em.
Tỉnh giấc và gọi tên anh, từng dòng nước mắt vô thức tuôn trào Cho dù dặn lòng con tim em sẽ chẳng buồn chẳng nhớ Nhưng em biết chắc rằng em của ngày hôm nay Đã chết theo người.