1. [Dm] Anh như mây bên trời [C] em như gió hoài rong chơi
[Bb] Chỉ muốn có em bên đời, [Am] nhưng sao chẳng thể thảnh [Gm] thơi
Lại thật xa [Bb] vời.
[Dm] Anh như đêm dài u tối [C] em chẳng khác ánh mặt trời
[Bb] Mang thêm muôn vàn màu sắc, [Am] ấy thế mà chợt biến [Gm] tan
Ra thành tro [Dm] tàn.
T-ĐK:
Mà [Bb] đời [C] là [Dm] thế
Tình [Bb] yêu [C] lạ [Dm] thế.
ĐK:
Lạc trôi xa mù [Dm] khơi nơi hoàng hôn xa mờ
Để quên đi niềm [Bb] đau ta một [C] cõi bơ [Dm] vơ
Ta [Bb] ôm niềm đau khóc [C] than cho một mối [Am] tình đã lỡ.
Sầu bi thêm làm [Dm] chi khi em bước đi rồi
Còn đây riêng mình [Bb] anh trong nỗi [C] nhớ ngút [Dm] ngàn
Tình [Bb] nay ly tán, lầm [C] than ai oán vô [Dm] vàn.
2. [Dm] Ta đã hứa thế nào [C] “Mãi mãi chẳng thể xa cách”
[Bb] Nhưng hôm nay thế nào? [Am] Chẳng phải là lời nói [Gm] điêu?
Từ người mà anh [Dm] yêu rất nhiều.
[Dm] Em như sao trên trời [C] anh như là mặt trăng
[Bb] Em có khắp nơi ngân hà [Am] anh cứ một mình thế [Gm] thôi
Lạnh lùng và cô [Dm] đơn.
T-ĐK:
Mà [Bb] đời [C] là [Dm] thế
Tình [Bb] yêu [C] lạ [Dm] thế.
ĐK:
Lạc trôi xa mù [Dm] khơi nơi hoàng hôn xa mờ
Để quên đi niềm [Bb] đau ta một [C] cõi bơ [Dm] vơ
Ta [Bb] ôm niềm đau khóc [C] than cho một mối [Am] tình đã lỡ.
Sầu bi thêm làm [Dm] chi khi em bước đi rồi
Còn đây riêng mình [Bb] anh trong nỗi [C] nhớ ngút [Dm] ngàn
Tình [Bb] nay ly tán, lầm [C] than ai oán vô [Dm] vàn.