Mênh mang(hợp âm)

Tác giả:


1. Lạc nhau hơi [Bm] ấm cho lòng trăn trở [Em] hơn
Mình ta với [A] ta lệ nhoà ướt đẫm bờ [Bm] môi
Cả không gian lạnh [F#m] giá, mênh mông hoá cô [Em]đơn
Ngại ngùng thân nhỏ [A] bé, giữa đời trôi nổi [F#m] nhiều

2. Trời đông lạnh [Bm] lẽo vài gầy thêm giá [Em] băng
Này đây lối [A] xưa như làm nỗi nhớ dài [Bm] hơn
Nhớ ai nhớ nhiều [F#m] lắm tâm tư nớ bơ [Bm]
Rồi thời gian tới [F#m] mãi vỡ mộng đầu thời cô [Bm] liêu

ĐK
Ngập ngừng bối [Bm] rồi mất nhau biết tìm [B] đâu
Để đông sang lẻ [Bm] bóng cho mưa rơi nỗi đơn [F#m] sầu
Câu hứa xa [F#m] xôi chất chứa bao [A] niềm riêng đâu hay ngỏ cùng [F#m] ai
Người ơi sao [G] không nói lên tiếng cho yên [Bm] lòng
Để cho phong [D] ba phủ trắng luôn cả trời [A] mây
Cũng chẳng khi đổi [Bm] dời

3. Nhiều khi thao [Bm] thức hỏi nười có nhớ [Em] ta
Ngày vui đã [A] qua ta còn tay trắng bàn Bm] tay
Gió đông vẫn hờ [F#m] hững ta ơi hãy quên [Em] đi
Một niềm đau giấu [F#m] kín lỡ đành hẹn qua trăm [Bm] năm.