Mênh mông tình nhớ(hợp âm)

Tác giả:


1. Nước cuốn mây trôi phôi pha tình [G] hồng
[Em] Dòng sông xa [G] vắng yêu đương bềnh [C] bồng [E7]
[Am] Mong manh tựa khói dấu vết tình [D] nồng
[D7] Còn lại trong ta ngày tháng mênh [G] mông.

Tóc xõa vai em ru anh mộng [G] dài
[Em] Một thời áo [G] tím đôi mươi miệt [C] mài [E7]
[Am] Thu khơi màu nhớ lối cũ đợi [D] chờ
[D7] Lặng lẽ lá rơi đếm bước đơn [G] côi.

ĐK:
Chân mênh mang [Em] nắng xế đường [Bm] dài
Gợi niềm ân [Em] ái [E7]
Trong cơn [Am] mơ ngày ấy mộng [D] đầy
Nay mộng về [G] đâu
Anh lênh [C] đênh phiêu [Am] lãng tháng [Bm] ngày
[D] Đời vẫn như [G] mây [E7]
Không gian [Am] xưa dáng em khuất [Bm] ngàn
[D] Hẹn ước phai [G] tàn.

2. Lãng đãng mây trôi anh mơ về [G] người
[Em] Một thời hoa [G] bướm thanh xuân mộng [C] ngời [E7]
[Am] Hương yêu vọng mãi mê khúc tuyệt [D] vời
[D7] Đàn lòng xa vắng hồn lắng chơi [G] vơi.

Bóng dáng năm xưa xa xôi mịt [G] mờ
[Em] Thuyền tình xa [G] bến sông xưa còn [C] chờ [E7]
[Am] Mênh mông tình nhớ chiều xuống hững [D] hờ
[D7] Lặng nghe tiếng xưa vẫn mãi trong [G] mơ.