Mời Anh Về Thăm Quê Em (Tân Cổ)

Tác giả:


Tân Nhạc
Nữ:
Bình minh sáng tươi quê em ruộng lúa bao la đầy đồng,
gió nhè nhẹ lay ngả ngiêng cành lúa trổ bông.

Nam:
Bờ đê dồng sương ướt mướt,
trời xanh nhởn nhơ chim ca,
líu lo tung tăng nắng mai chan hoà.

Nam/Nữ:
Ơi hò ơi…, Hò ơi, ơi hò ơi...

Nữ:
Em mời anh ghé thăm chốn này một lần,
mời mời anh về quê em,có tiếng ca đậm tình.

Nam:
Tiếng ca trìu mến đậm tình quê hương.


Vọng Cổ (Câu 1)
Nữ:
Nếu anh chẳng ngại đường xa ghé quê em giữa mùa lúa chín.
Anh sẽ được nghe câu hát giao duyên của trai gái làng em trao gởi trên… đồng.

Nam:
Về thăm quê em là niềm khát khao anh chờ đợi bao ngày.

Nữ:
Vậy thì hãy về đây mùa này cả làng vui lắm anh ơi,
đâu đâu cũng nghe tiếng hò giọng hát.
Em sẽ dẫn anh di thăm vườn cam sai trái,
mời anh ăn thử miếng xoài ngọt lịm trên cây.
Và khi hoàng hôn buông xuống
mình sẽ đi đón trăng vàng bằng chiếc xuồng ba lá.

Vọng Cổ (Câu 2)
Nam:
Ôi thương làm sao những tâm hồn chân chất,
dù gối nắng phơi sương vẫn luôn nở nụ cười.
Về thăm quê em mà anh ngỡ quê mình.
Đã từ lâu anh thèm được ăn canh chua cá lóc,
và hương vị đậm đà của bông súng chấm mắm con.

Nữ:
Chắc anh nói cho mát ruột em,
chứ hỏng lẽ mấy món đó ở Sài Gòn hỏng có.

Nam:
Nhưng vừa ăn vừa nghe chim sẻ ríu rít ngọn tre,
thì làm sao tìm gặp giữa chốn phồn hoa.

Tân Nhạc
Nữ:
Mời anh đến thăm quê em ruộng lúa chín vui rộn ràng.

Nam:
Tiếng hò lơ ai vui gặt hái rền vang.

Nữ:
Đẹp áo bà ba trắng xoá.

Nam:
Bàn tay dịu dàng nhanh nhanh,
cắt nhanh lúa thơm hai mùa.

Nữ:
Ơi hò ơi, hò ơi ới ơi hò ời.
Vui là vui bước em trĩu nặng đường về.

Nam:
Nhịp nhàng quan hò quan quan,
gánh lúa nhanh về làng.

Nữ:
Những đêm trời sáng nhịp chày khua vang.

Vọng Cổ (Câu 5)
Nam:
Muốn tới quê em phải băng qua dòng sông cuộn sóng.
Trên chiếc phà ngang mà lòng anh thấp thỏm, dõi mắt trông xa để tìm chiếc áo bà ba quen quen đứng ngóng ven… bờ.
Như đứa con xa gặp lại thâm tình.

Nữ:
Hình ảnh ruộng đồng có xa lạ chi đâu,
mà khi đối diện bồi hồi không kể xiết.

Nam:
Tìm gặp em giữa cánh đồng đang vào mùa gặt,
thương thật nhiều những giọt mồ thắm ướt lưng thon.
Người lữ khách dù không ai đưa đón,
vẫn thấy lòng vui khi nghe em cất giọng hò.

Vọng Cổ (Câu 6)
Nữ:
Hò… ơi… quê em nắng dãi mưa dầu,
Muốn qua thì phải bắc cầu mới qua.
Quê em xa thật là xa nhưng ai đã đến, hò ơi.
Nhưng ai đã đến thì xa cũng hóa gần.

Nam:
Quê em ban ngày thiếu tiếng ngựa xe nhộn nhịp,
nhưng có tiếng nhạc rộn ràng của vạn chim muôn.

Nữ:
Đêm dẫu không sáng rực ánh đèn màu,
nhưng lại có hàng ngàn ngọn lửa đom đóm thắp lên lung linh huyền ảo.
Không có công viên cho gái trai tình tự,
thì bờ đê là nơi ước hẹn ân tình.

Nam:
Một lần đã đến quê em lòng vương vấn mãi bước đi không đành.
Hẹn mùa lúa chín năm sau người xa trở lại hoà chung câu hò./.