Một cõi riêng mang(hợp âm)

Tác giả:


Người ơi vàng rơi tình [C] tôi [Am]
Ngoài [G] kia còn vương sầu [C] khơi
Về [F] đây cùng [Em] ta đầy vơi
Dìu [F] nhau tóc gió ngang [C] trời. [G7]

Bờ môi nào nghe mặn [C] cay [Am]
Tình [G] xuân đời cho nồng [C] say
Mùa [F] qua [Am] giọt rơi lay [Dm] nhẹ
[G7] Chợt thấy hồn vươn cánh [C] bay.

Rồi [F] mai tình ta sầu [Dm] giăng
Trời [G7] mây lặng thinh vầng [C] trăng
Ngày [Dm] đem chiều lên dệt [Am] thơ
Gió hát muôn [D7] câu mộng [G7] mơ.

Nỗi [C] nhớ trôi qua bềnh [F] bồng
Quấn [Dm] quít miên man nhạc [Em] lòng
Bóng [Am] dáng ai bên trời [Dm] hồng
Bẽ [G7] bàng lạc giữa hư [C] không.

Đã [C] biết yêu trong muộn [F] màng
Réo [Dm] rắt thương âm dịu [Em] dàng
Chất [A7] ngất men say ngập [Dm] tràn
Cũng [G7] đành một cõi riêng [C] mang.