Một ngàn nỗi đau(hợp âm)

Tác giả:


1. [F] Anh, những lúc [Bb] say em hay thường [F] nghĩ
Nếu ngày xưa [Bb] ấy, em [C] đến sớm hơn thì [Am] sao? [D7]
Chắc có [Gm] lẽ ta đang [Bbm] vui với nhau
Chắc có [Am] lẽ ta đang [D7] say với nhau
[Gm] Một tình yêu, một [C] giấc mơ.

2. [F] Anh, đã mấy [Bb] tháng trôi qua khi [F] ta cách xa
Đôi đường đôi [Bb] ngả, giờ [C] ta cũng sắp xa [Am] lạ [D7]
Mỗi [Gm] đêm em nhớ về [Bbm] anh
Vào [Am] lúc 11 giờ 11 [D7] phút
[Gm] Nhưng chắc [C] anh chẳng nhớ em [F] đâu.

ĐK:
Vì em vẫn [Bb] chỉ là người đến [Bbm] sau
Vẫn mang trong [Am] mình một ngàn nỗi [D7] đau
Và có lẽ [Gm] chắc giờ này, anh [C] đang hạnh phúc bên [F] người.

Vì em vẫn [Bb] mãi là người đến [Bbm] sau
Mãi mang trong [Am] mình một ngàn nỗi [D7] đau
Mong anh [Gm] sớm quên em người [C] anh đã từng yêu [F] thương.

* [Bb] Trong tình yêu có [Bbm] lẽ ai yêu hơn
[Am] Sẽ là người tổn [D7] thương nhiều hơn
Sẽ [Gm] lâu lành hơn cũng [C] như mất nhiều năm [F] hơn để quên đi.
[Bb] Nhưng vì do quá [C] yêu
Nên càng hạnh [Am] phúc lại càng thấy nâng [D7] niu
Kỷ niệm em [Gm] xin giữ, còn người hãy cứ [C] đi đi.

Tăng tone [F] -> [G]

ĐK:
Vì sao anh [C] nỡ làm tim em nát [Cm] tan
Đến đây vội [Bm] vàng rồi lại dở [E7] dang
Tình yêu cứ [Am] ngỡ dịu dàng bỗng [D] dưng lại hóa bẽ [G] bàng.

Vì em vẫn [C] mãi là người đến [Cm] sau
Mãi mang trong [Bm] mình một ngàn nỗi [E7] đau
Mong anh [Am] sớm quên em người [D] anh đã từng yêu [G] thương.