Muộn màng và vội vàng(hợp âm)

Tác giả:


1. Muộn màng [Am] tìm bao lâu để mình [G] gặp được nhau
Ngại ngùng [F] khẽ nói với nhau một [G] câu rằng [C] ta quen nhau nhé em
Muộn màng [Am] chợt nhận ra giữa cuộc [Em] đời đôi ta
Ôi [F] thấy hạnh phúc trong [Em] tim như là tình [Am] yêu.

2. Vội vàng [Am] trong giây phút ta giận [Em] hờn một chút
Để ta hiểu nhiều [F] hơn trái [G] tim của người ta [C] đã chọn lựa
Vội vàng [Am] sau năm tháng khi tình [Em] yêu chán ngán
Vội vàng ta [F] tìm muôn lý do [Em] để ta rời [Am] nhau.

ĐK1:
Sẽ chẳng nào [F] dễ dàng để tìm [G] thấy
Tiếng yêu thật [Em] lòng một người nơi [Am] ấy
Xin ta hãy [Dm] giữ nhau đừng [G] để quá hững [C] hờ rời xa nhau

Hãy nắm giữ [F] lấy ngày còn bên [G] nhau
Vì ai biết [Em] mai này mình ra [Am] sao
Thôi ta hãy [Dm] trân trọng những gì [Em] ta được nhận [Am] lấy.

ĐK2:
Những lỗi lầm [F] có là của riêng [G] ai
Giữ chi trong [Em] lòng giận nhau mãi [Am] mãi
Xin ta hãy [Dm] giữ nhau đừng [G] để quá hờ [C] hững rời xa nhau.

Hãy nắm giữ [F] lấy ngày còn bên [G] nhau
Vì ai biết [Em] mai này mình ra [Am] sao
Thôi ta hãy [Dm] trân trọng những gì [Em] ta được nhận [Am] lấy
Vì đã muộn [F] màng tìm được nhau xin [Em] đừng xa cách vội [Am] vàng.