Nắng vàng đã khuất hiên xưa(hợp âm)

Tác giả:


Nghiêng [D] vai nắng chiều tháng [A] Bảy
Hạ [G] còn quanh [A] quẩn nơi [Em] đây
[G] sao lòng [A] buồn đến [F#m] vậy
Về [G] đâu lúc cuối chân [F#m] ngày. [A]

Quạnh [D] hiu qua [Bm] từng con [F#m] phố
Em [G] xưa cũng [A] lối đi [D] này
Hôm [Em] nay về [A] ngang bỗng [G] nhớ [A]
Một [Em] thời tình [A] đã nhạt [D] phai.

Giấc [G] mơ ai đành bỏ [Em] lại
Nụ [G] hôn lần cuối rơi [D] mau
Thế [F#m] rồi chia tay mãi [G] mãi
Bóng [A] người chìm giữa vực [D] sâu.

Chẳng [Em] còn nhớ gì mùa [G] hạ
Chỉ hàng [A] cây khóc rưng [D] rưng
Thương [G] cho một màu xanh [A]
Mà sao nắng chẳng reo [D] mừng.

Tháng [D] bảy về [A] trong xa [Em] vắng [A]
Nắng [Em] vàng đã [A] khuất hiên [D] xưa
Nỗi [F#m] buồn dài [Em] theo năm [G] tháng
Ngỡ [Em] ngàng trời [A] đổ cơn [D] mưa.