1. Tìm đâu để [Am] thấy ngây [F] thơ [E7] ngày cũ xa [Am] rồi ?
Còn chăng là [F] những đắng [Am] cay, [A7] tình là thế [Dm] thôi
Về đong đầy [G] những kỷ [G7] niệm nằm trong góc [C] khuất nỗi [F] niềm
Giờ anh về [Dm] cõi trời [B7] xa thương [E7] nhớ.
2. Đời như ngọn [Am] gió đưa [F] ta [E7] về cõi xa [Am] nào ?
Dòng sông lặng [F] lẽ đôi [Am] bờ, [A7] bạc đầu nhớ [Dm] nhau
Người đi lạc [G] lối nơi [G7] nào còn nghe nỗi [C] nhớ dâng [F] trào
Đừng như ngã [Dm] rẽ chia [E7] xa nỗi [Am] đau.
ĐK: Những lúc cuộc [Am] đời xô ta gục [Dm] ngã.
Mới thấy lòng [G] người trơ như gỗ [C] đá
Mưa đêm lạnh [F] lùng phong ba bão [Dm] tố
Có ai [B7] về gọi niềm thương [E7] nhớ.
Đêm nay tình [Am] về liêu xiêu xóm [Dm] cũ
Nghe câu hẹn [G] hò ru ta nỗi [C] nhớ
Bao nhiêu kỷ [F] niệm vang lên quá [Dm] khứ
Có xót [E7] xa tình cũ năm [Am] xưa