NHẠC
M: Muốn nói mà ngại ngùng
Thư hồng nên viết gửi hay không..?
Muốn nói lời trao duyên
Sao tình riêng cứ ngại ngùng thêm
W: Em là cô gái
Vui bên màu vải
kén tơ nuôi tằm
M: Lo cho ngày mai
Anh là người trai
Hiên ngang trên vai
Bên đàn bên súng
cố xây đời tươi
Muốn nói mà ngại ngùng
Bên lều đêm ngủ buồn vương vương
Vẫn biết đời phong sương
Riêng mình tay súng làm niềm thương
W: Sao lòng vương vấn
Mỗi khi chiều xuống
Tóc em buông dài
M: Cài một cành hoa
Hoa đẹp đơn sơ
W: Ôi bao nhiêu thơ
Không bằng một mái...
Tóc mây đợi...chờ...
VỌNG CỔ CÂU 1
M: Cứ muốn nói rồi ngại ngùng không dám nói...
Nên chiều chiều anh ra đứng nơi đầu ngõ lặng nhìn em phơi lụa bên bờ dậu rồi chờ nắng phai rồi lặng lẽ...quay...về...
Thương nhớ bấy lâu mà không nói được thành lời..
Gặp mặt nhau thì ngại ngùng không dám nói, em đi rồi thì tiếc nuối ngẩn ngơ..
Em ơi con tằm làm kén nhả tơ, là để đợi chờ đến ngày hóa bướm..
Còn tôi âm thầm nhả sợi tơ lòng, mà thương nhớ chất chồng mà tình không chấp cánh...
...............
VỌNG CỔ CÂU 2
W: Em cũng đã thấy anh chiều chiều ra nơi đầu ngõ, nên phơi lụa xong em còn đứng thật lâu nơi đó..
Nhưng anh vẫn lặng yên không nói một câu, chỉ đưa mắt trộm nhìn...
Em tưởng đâu anh hờ hững vô tình...
Nên mấy hôm rồi phơi lụa nơi bờ dậu, em không nán chờ, không nhìn ra ngõ tìm anh..
M: Cũng vì vậy á, mà mấy đêm liền anh không ngủ, chiều chiều vẫn ra chờ mà buồn đến ngẩn ngơ.
W: Như vậy đó, cho...cho anh đáng tội, ai bỉu thương nhớ lâu rồi mà không nói một câu...ơ...
......
NHẠC
M:Ớ...bao nhiêu ngại ngùng
W: Ớ...bao nhiêu thẹn thùng
Tình yêu còn trong tim nhớ thương
Nên còn cho đời câu ca cảm thông
M: Đẹp sao là khi không nói yêu
Mà tình trao về cho nhau
Trong bao thẹn thùng..
W: Mơ thầm một sáng mùa vinh quang
M: Đám cưới dù không sang
Nhưng lòng ai thấy đẹp niềm tin
W: Có đàn em bé
Đi theo chàng rể
Áo hoa tươi màu
Cô dâu đàng sau
Đứng nhìn buồng cau
M: Em ơi đi mau
Nghe lòng thương mến...
Cớ sao em ngại...ngùng...
...........
VỌNG CỔ CÂU 5
W: Anh đi trước đi, đừng nắm tay em thiên hạ hai bên người ta cười chết...
Họ bảo nhau rằng con nhỏ đó đẹp người nhưng không đẹp nết...Nên mới học thói đi ngang về tắt mà không sợ cô bác...chê...cười...
M: Nhưng mình đã cưới nhau rồi mà...
W: Chỉ mơ ước thôi chứ cưới thật hồi nào...
M: À...anh xin lỗi em nha
Giấc mơ tuyệt đẹp nên anh cứ tưởng là sự thật đó thôi..
W: Hồi mới gặp nhau thì ấp úng chẳng nên lời, chừng quen được rồi thì không giữ gìn ý tứ..
Hay là tại anh thấy em dễ dãi, cho nên anh mới đem dạ khinh thường..
............
VỌNG CỔ CÂU 6
M: Em đừng có nói vậy mà oan cho anh, thật tình lòng anh đời nào dám vậy..
Em hỏng thấy hả, ngày này qua tháng nọ..
Anh cứ ra ngõ đợi chờ, chớ có dám nói gì đâu.
W: Hồi đó chưa quen nên anh còn làm bộ..
Bây giờ được...được thương rồi anh mới khi dễ người ta..
M: Em...
Anh nói thiệt với em nha, tới trọn đời mãn kiếp, bảy tám mặt con anh vẫn nể em hoài...
W: Bộ anh muốn cô bác người ta to nhỏ, nó thấy chồng hiền rồi được nước là hung hăng..
M: Anh sẽ nói là Tại vợ tôi hiền thục tôi thương, chứ tôi đâu có sợ vợ mà bà con xì xầm..