1. Đưa anh ra chốn thị [Em] thành chân không đành buồn theo từng [G] bước
Giây phút tiễn [Am] nhau làm sao nói hết câu chạnh [Em] lòng
Xa cách bây [D] giờ ghi hẹn thề cho núi [Bm] sông
Tay ấm tay [D] lòng sao nỡ rời anh biết [B7] không.
Chia tay mi úa nhạt [Em] màu bao nhiêu lời tình chưa ngỏ [G] ý
Trong mắt gửi [Am] trao màu lưu luyến biết anh đượm [Em] sầu
Vai súng lên [D] đường cho đẹp lòng trai khắc [Bm] tên
Nơi chốn biên [D] thùy anh giữ [B7] gìn xin chớ [Em] quên.
ĐK:
Tàu [Em] đưa anh khuất xa [G] dần
Có một [Em] người [E7] vẫn đứng trông [Am] theo
Còi tàu [D] reo như xé nát tâm hồn
Màn sương đêm buốt bờ môi hoen [B7] úa.
Lòng [Em] nghe thương nhớ anh [G] nhiều
Gió lùa [Em] vào [E7] se nỗi vắng cô [Am] đơn
Đường [D] về đêm nay thấy xa [G] hơn
Trời giăng [B7] mưa mưa thấm lạnh từng [Em] cơn.
2. Ba năm xa cách đợi [Em] chờ như tin người về như hẹn [G] ước
Trên bến tiễn [Am] đưa đoàn quân tiếp bước đi lại [Em] hồi
Ôm cánh thư [D] chờ trong nghẹn ngào anh chốn [Bm] nao
Đã mấy canh [D] giờ sương phủ đầy thương biết [B7] bao.
Bâng khuâng quay gót nặng [Em] sầu xa xa còi tàu reo niềm [G] nhớ
Ngăn cách khổ [Am] đau người ơi có thấu chăng nỗi [Em] lòng
Than chiến tranh [D] làm cho mộng đời tan vỡ [Bm] duyên
Ai nỡ xui [D] tàu đưa anh [B7] nghìn trùng xa cách [Em] em.