Người lạ từng yêu(hợp âm)

Tác giả:


1. Có đôi [Em] lúc ta thấy nhau vô [Bm] tình
Em vui [C] không khi ta [D] như người [G] lạ
Cứ đi [Bm] qua giống như chưa bao [D] giờ
Gặp [C] nhau hoặc quen biết [B7] nhau.

2. Cũng thỉnh [Em] thoảng cho mấy câu hỏi [Bm] thăm
Em khoẻ [C] không, cuộc [D] sống em thế [G] nào
Rồi anh đi [Em] mau, ai đó hỏi em [Bm] rằng
Người [C] ấy [Bm] là gì của [Em] em

ĐK:
Người ấy em từng [G] yêu, người khiến em hay [Em] cười
Người cũng làm cho [C] em bao lần nước mắt [D] rơi
Giờ đã không còn [G] vui mỗi khi trông thấy [Em] người
Nở nụ cười trên [C] môi rồi bước vội thế [D] thôi.

Người cũng đang cùng [G] ai hạnh phúc nơi chân [Em] trời
Giờ người đã quên [C] chưa vui buồn của lúc [D] xưa
Buồn lắm khi [G] mà ta cố xem như xa [Em] lạ
Người lạ từng yêu [C] nhau thấy [D] nhau thêm u [G] sầu