1. Đêm mưa [Am] lạnh nghe tiếng kêu não [D] nùng
Tiếng nhái [F] bầu kêu [G] giữa trời mưa [C] ngâu
Giống như [Em] tôi than khóc trong mưa [G] buồn
Tủi phận long [Em] đong bên mái nhà liêu [F] xiêu. [E7]
2. Thôi mong [Am] chờ mong nhớ ai chi [D] nhiều
Để làm [G] chi người ta đã lìa [C] xa
Những yêu [Em] thương ngày xưa em nỡ chôn [G] vùi
Để rồi giờ [E7] đây mình tôi giống như con nhái [Am] bầu.
ĐK:
Trời [D] mưa đau xót nhái bầu [C] ơi
Vì [Em] sao người ta nỡ vội vong [G] tình
Trách người [E7] quay lưng hay trách vì tôi quá [Am] nghèo.
Người [D] đi em có vui gì [C] không
Mà người đành [Em] tâm sánh bước bên ai [G] rồi
Em đã quên [E7] tôi quên hết bao kỷ [Am] niệm.
3. Anh nơi [Am] này bên tiếng kêu não [D] nùng
Tiếng nhái [F] bầu kêu [G] trách người quay [C] lưng
Trách sao [Em] em em đi không nói một [G] lời
Dù lời đắng [E7] cay mà tôi cũng thấy vui [Am] lòng.