Nhớ nắng thương mưa Sài Gòn(hợp âm)

Tác giả:


1. Từ [Dm] Cali tôi nhớ về Sài Gòn
Những con [Gm] đường phố cũ quá thân [F] thương
Nhớ những [Bb] chiều mưa giăng ngập [D7] lối
Nhớ công [Gm] viên me bay lả [A7] lơi.

Trời [Dm] Cali mưa nắng về vội vã
Mưa nắng [Gm] làm héo hết cả không [F] gian
Gió lành [Bb] lạnh hồn xao xuyến bâng [Gm] khuâng
Gieo nỗi [A7] buồn đời lữ khách ly [Dm] hương.

ĐK:
[Dm] Nắng nắng xưa đẹp lắm hôn lên gò [Bb] má người thiếu nữ Đan [Gm] Thanh
[Bb] Mưa mưa trên hè [C] phố mưa rơi giọt [A7] nhỏ làm ướt áo em [Dm] xanh
[Bb] Nắng nắng loan nhẹ [Gm] thoáng công viên chiều vắng nắng ru lá [A7] vàng
[Gm] Mưa mưa đêm rả [Dm] rích giọng cười khúc [Bb] khích người [A7] phu quét phố [Dm] khuya.

[Dm] Nắng nắng hanh vàng nắng, vương trên làn [Bb] tóc người con gái Trưng [Gm] Vương
[Bb] Mưa mưa che dù [C] mở mắt nai rực [A7] rỡ chiều phố đón em [Dm] xưa
[Bb] Nắng lung linh tình [Gm] tứ cho anh tình sử nhớ em thật thẩn [A7] thờ
[Gm] Mưa mưa thắm tình [F] đời đêm đến tình [C] người [A7] nhớ Sài Gòn [Dm] ơi.

2. Từ [Dm] Cali thương nhớ về Sài Gòn
Nhớ những [Gm] ngày ngồi ngóng bước em [F] qua
Nhớ quán [Bb] hàng phố khuya rộn [D7]
Nhớ Thanh [Gm] Đa nhớ ly kem ngọt [A7] môi.

Ngày ra [Dm] đi không nói lời từ giã
Con phố [Gm] nằm u uất sầu thê [F] lương
Nắng Sài [Bb] Gòn là nắng ấm quê [Gm] hương
Mưa Sài [A7] Gòn niềm nhung nhớ yêu [Dm] thương.