[Am] Ngày mà anh cảm thấy thật [Em] sự hối hận
Thì chúng ta [F] đã chẳng [G] còn giây phút quay [C] lại [G] [Am] Gạt đi lòng tự ái em chỉ [Em] mong mình
Chẳng giống bây [Dm] giờ đã [Em] sai lại càng thêm [Am] sai.
2. [Am] Chẳng một ai trong chúng ta hiểu [Em] được
Thầm trách nhân [F] duyên đưa chúng [G] ta đến nơi xa [C] lạ [G]
Ta còn [Am] thường bỏ qua những lầm [Em] lỗi trước kia
Níu duyên không [Dm] thành trái tim chẳng [Em] thể yêu một [Am] ai.
ĐK:
Dành hết thanh [Am] xuân bao lâu cho người mà người có [Em] thấu
Đôi lời cãi [F] vã anh muốn rời [G] bỏ em đi thật [C] xa [G]
Dành hết bao [Am] năm chân thành giờ chẳng bằng người [Em] mới
Hay vì duyên [Dm] số đôi ta đến [Em] đây hết [Am] rồi.
Hình bóng nơi [Am] anh lấp đầy khoảng trời trống [Em] vắng
Tựa làn hơi [F] ấm mang em trở [G] lại từ tăm [C] tối [G]
Chỉ cần ai [Am] đó quay lưng hỏi rằng có còn thương [Em] không
Trả lời hơi [Dm] thở nơi em vẫn [Em] còn thương anh đến [Am] già.
([Am] Hãy yêu một ai mà người ta cho em tất [Em] cả [Dm] Níu duyên mà duyên phải [Em] lòng một người [Am] khác
Thiệt thà đến [Dm] mấy cũng [G] chỉ là đến [C] đây
Tình như lá [F] cây hết [Dm] xanh rồi lại [Em] lá xa lìa [Am] cành.)