Nỗi Buồn Mẹ Tôi (Tân Cổ)

Tác giả:


Tân Nhạc
Đêm thức thâu đêm,
mẹ may chiếc áo cho con.
Áo nào sờn vai,
lời ru theo tháng năm dài.
Từng lời ngọt ngào à ơi,
bên mái tranh đầy yêu thương.
Chúm chím môi cười,
mẹ vui biết mấy con ơi.

Canh tím rau dền,
mẹ tôi nuôi lớn khôn con.
Bẻ đọt mồng tơi,
luộc rau mâm muối dưa cà .
Chiều chiều trên đồng đùa vui,
bên nhánh sông bìm bịp kêu.
Ngày thơ ấu đó,… bây giờ đã xa đời tôi.

Vọng Cổ (Câu 1)
(Xuống vọng cổ gối đầu ngay chữ "Chiều" vào Vọng Kim Lang)
Áo mẹ sờn vai chai sạn cả đôi tay theo tháng năm dài đêm ngồi khâu áo.
Bên mái tranh xiu ngọt ngào kỷ niệm lũy trúc bờ tre khói bếp... lam... chiều. Hò 16

Vọng Kim Lang
(Chiều) từng chiều quạnh hiu
Bên mái tranh siêu cánh cò giấc mơ
Ầu ơ giữa đêm ru hời
Dắt con ra đồng cánh diều nổi gió
Nhịp nhàng võng đưa tiếng mưa khuya líp trầu buồn tênh
Tiếng con chim chiều lẻ non làm sao
Mái tranh lạnh lùng gió lùa buốt thêm mẹ tôi.

(Về lại vọng cổ nhịp 24 - Xang - Câu 1)
Đêm vắng quạnh hiu mẹ ngồi trông đợi,
Con ở nơi nào con của mẹ nơi đâu. Xê 24

Mưa nắng rải dầu trời đổ cơn ngâu,
Mắt thâm sâu lưng còng tóc bạc. Xang 28

Tân Nhạc
Và từng ngày mẹ mong,
lớn khôn đâu rồi,
mà sao không nhớ quê hương .
Buồn rồi buồn làm sao,
thèm nghe tiếng khóc ban sơ,
mai nó về áo còn sờn vai.

(Về lại vọng cổ - Nhịp 16 - Hò - Câu 2)

Vọng Cổ (Câu 2)
Mắt hướng xa xăm lặn lội dõi bóng,
Thèm nghe tiếng khóc ban sơ của con dại non khờ. Hò 16

Lý Chiều Chiều
Bờ rào năm ấy nơi làng quê
Mưa chiều rơi nửa đêm giật mình trở giấc
Tưởng con bước chân quay về
Theo tháng năm lặng thầm
Mưa dầm mái nhà ngoài hiên
Quê hương vẫn mong con về.

Vọng Cổ (Câu 5)
Sợi khói mông lung bóng chiều bảng lạng.
Tản mạn lời ru giấc ngủ buổi… mưa… buồn. Hò 16

Trăm nẻo ra khơi nước lại về nguồn. Hò 20

Nỗi buồn mẹ tôi ngậm ngùi thương nhớ,
Cách trở về nghèo con ở tận xa xôi. Xê 24

Canh tím rau gì đã nuôi lớn khôn tôi,
Mưa gió cuộc đời Áo Sờn Vai màu đất. Xê 28

Tiếng dế đêm trăng mẹ giật mình tỉnh giấc,
Tất bật những gian lao cất tiếng gọi con về. Xề 32

Trăng Thu Dạ Khúc
(Đoạn cuối Trăng Thu Dạ Khúc)
Gió lùa hàng cau
Nắng đổ mưa rào
Bờ lau hiu hắt mắt xa xăm
Mẹ trông mẹ đợi
lá vàng buồn rơi xác xơ.

Phi Vân Điệp Khúc
(Phi Vân Điệp Khúc Lớp Vỹ)
Tiễn, bước con lên đường
Xa làng quê đến nơi thị thành phồn hoa
Bữa cơm dưa cà con thèm nghe tiếng mẹ hát ru.

Khói bếp ban chiều mái nhà tranh
Tóc mây áo sờn đôi bờ vai
Xót xa ngậm ngùi mẹ tôi ngóng chờ đứa con
Mắt vời xa hướng về chốn nao.

Tân Nhạc
Có ai quay về ngồi mẹ khâu chiếc áo năm xưa.
Có ai quay về cho mẹ thấy mặt thằng con.
Kìa bầu trời xa xăm,
nhắn con tôi giùm,
về đây bên mài tranh xiêu.
Một mình mẹ quạnh hiu,
giờ đây mái tóc như mây,
canh cá đầy nỗi lòng nào vơi.
Có con chim chiều chiều,
lặng im không hót trên cây.
Nó đau trong lòng,
thấy buồn nỗi buồn mẹ tôi.

(Về lại vọng cổ - Nhịp 24 - Xề - Câu 6)

Vọng Cổ (Câu 6)
Vời vợi bóng chìm tăm hơi mất dạng,
Buồn lắm ai ơi tiếng chim hót bóng người. Xê 24

Ðoạn Khúc Lam Giang
Đoạn cuối Đoản Khúc Lam Giang
Con đã về quỳ bên mẫu từ
Cho nỗi buồn đến vơi nỗi sầu.

Nước mắt rơi rơi chợt thèm
Nồi canh con mắm cá khô
Thuở còn cơ khổ.
Chốn quê thanh bình có dòng sông xanh
Ấp ôm Kỷ Niệm Mái Nhà cột xiêu
Con nắng xế chiều.

(Về lại vọng cổ nhịp 28 - Xê - Câu 6)

Quê Hương nằm ở bên long,
Kề bên gối mẹ tháng ngày nhớ mong. Xê 28

Rớt từng sợi nắng bên song,
Chim chiều gọi bạn mang nỗi buồn mẹ tôi./. Liu 32