Nuối tiếc(hợp âm)

Tác giả:


Khép [D7] cửa nằm nghe đời [Gm] trôi
Nghe sóng [C7] cuồng vỗ mãi những niềm [F] đau.

Đừng nuối [F] tiếc mùa thu đi em [Dm] nhé
Lá thu [C7] tàn trở mùa sang [F] đông
Gió sẽ [Bb] lạnh run lên từng sợi [F] tóc
Đêm trở [C7] mình em có buồn [F] không. [C7]

Đừng nuối [F] tiếc mùa thu đi em [Dm] nhé
Nơi em [C] ngồi gió không còn [F] lay
Tà áo không [Bb] còn vui trong [Am] nắng
Lá không [C7] còn vương trên tóc [F] mây.

Thôi đừng [Bb] nhớ nắng thu vàng hôm [Am] nao
Lá thu [C7] rơi che lấp dấu chân [F] người
Hãy [D7] vuốt nếp áo nhăn dạo [Gm] ấy
Đừng buồn [C7] khi em lạnh bờ môi.

Khép [F] cửa nằm [D7] nghe đời [Gm] trôi
Nghe sóng [C] cuồng vỗ [Bb] mãi [C7] những niềm [F] đau.

Còn lại [F] đây mùa thu buồn suối [Dm] tóc
Mùi hương [C7] nào còn lưu dấu ngàn [F] sau
Nhớ mắt môi [Dm] em làn da như [Am] ngọc
Vẫn còn [C7] trong khóe mắt anh chưa [F] tan.