Ốc mượn hồn(hợp âm)

Tác giả:


1. Có ai mà đếm được sao [Am] trên trời
Có ai biết [C] được nỗi buồn [E] của tôi [Am]
Trời [F] sinh làm thân con [C] gái
Yêu chân [Am] thành yêu chẳng đổi [Dm] thay
Sao cam [G] đành chấp nhận [E7] chua cay

2. Đôi tám tuổi xanh nhận bao [Am] nghẹn ngào
Bởi tình yêu đầu chuốc lấy [E] buồn đau [G]
Mình [F] yêu mà không dám [C] nói
Để bây [Am] giờ ôm chặt niềm [Dm] đau
Mối duyên [Em] đầu trao lại [Am] người sau [Em][Am]

ĐK: Yêu [C] ai [Em] nào ai biết [Am] đâu
Nào ai biết [Dm] sầu tình yêu [G] đầu sao lắm khổ [C] đau [Am]
Yêu [Dm] anh, anh nào đâu có [Am] biết
Làm [G] sao người hiểu [Em] được
Tình vay mượn bao giờ [Am] người thương [Em][Am]

3. Có ai mà đếm được sao [Am] trên trời
Có ai biết được nỗi buồn [E] của tôi [Am]
Trời [F] xui đành mang duyên [C] kiếp
Ốc mượn [Am] hồn trăm khổ ngàn [Dm] cay
Trách cho [E7] mình duyên phận [Am] không may