Quá khứ chỉ nên là quá khứ(hợp âm)

Tác giả:


1. Người ta vẫn [C] nói tình yêu là do duyên [E7] trời em ơi
Dù là [Am] tình cũ một ngày đẹp trời cũng sẽ [G7] tới bên [C] ta
Chỉ [F] là chẳng còn như [G] xưa những ân [Em] tình tựa cơn [Am] mưa
Tan [Dm] biến trong phút chốc vì nắng đã kéo tới hong khô hàng [G7] mi.

2. Và em [C] đã có người yêu mới dĩ [E7] nhiên tim anh bồi hồi
Chuyện [Am] chúng ta đã qua rồi yêu thương anh [G7] đã mãi cất [C] giấu
Anh [F] nhớ mọi [G] điều bên [Em] em chỉ [A7]
Bỏ [Dm] quên đi ký ức tại sao ngày hôm qua [G7] ta nói chia tay.

ĐK1:
Chuyện ngày xưa [C] ta bên nhau một thời có hay rằng [E7] nay xa nhau một đời
Vị ngọt thanh [Am] xuân ta trao nhau trong đôi ba câu hẹn [G7] ước mãi ngày [C] sau
Vì yêu mà [F] đến cũng vì yêu mà [G] đi dù ta có [Em] say cũng phải tỉnh giấc [A7] thôi
[Dm] Hiện thực dù chẳng chung lối [Fm] dù là ngày dài cứ vậy [G7] trôi thế [C] thôi.

ĐK2:
Chuyện ngày xưa [C] hãy gói gém thật đẹp cất sâu tận [E7] nơi tiềm thức riêng mình
Chẳng còn lơ [Am] lửng nơi không trung đôi chân anh về với mặt [G7] đất , chẳng mơ [C] mộng
Luôn có bắt [F] đầu từ một kết [G] thúc dù cùng với [Em] ai ta mong nhau sẽ [A7] vui
[Dm] Dành một nụ cười cho nhau [Fm] dù là chẳng còn bước cùng [G7] nhau hỡi [C] em.

* Chẳng còn lơ [Dm] lửng nơi không trung nay anh [Fm] về [G7] với thế giới riêng [C] anh.