Sài Gòn, mẹ ngồi lặng nghe(hợp âm)

Tác giả:


1. Sài [Am] Gòn à [C] ơi, nắng [F] trải bao [Am] mùa
Mùa này nắng [C] hạn, dáng [Am] mẹ gầy [Dm] hơn, dáng [B7] mẹ gầy [E7] hơn
Sài [Am] Gòn lặng [C] thinh, mưa [F] đổ vô [Am] tình
Nghe chiều bỗng [C] lạnh, lòng [Am] người buồn [Dm] tênh, quanh [E7] quẩn bóng [Am] mình

Mẹ [C] ngồi chờ con. Con [Am] ngồi chờ [Dm] cha. Dáng [G] người vừa [C] qua [Am]
Một lời chào [Dm] thôi, mắt cười nhìn [E7] nhau, Sài Gòn ấm [Am] rồi.

2. Sài [Am] Gòn là [C] câu “máu [F] chảy, ruột [Am] mềm”
Thương ngày êm [C] đềm, [Am] mong ngày bình [Dm] yên, [B7] người cần nhau [E7] thêm
Sài [Am] Gòn của [C] tôi, máu [F] đỏ da [Am] vàng
Bao giờ mới [C] cạn tình [Am] người nợ [Dm] mang, ấm [E7] cả xóm [Am] làng

Sài [C] Gòn của tôi, Sài [Am] Gòn của [Dm] em, tháng [G] ngày bình [C] yên [Am]
Lòng người ngả [Dm] nghiêng, xích lại gần [E7] nhau, quên cả ưu [Am] phiền.

3. Sài [Am] Gòn của [C] tôi, vất [F] vả lâu [Am] rồi
Nhưng mà vẫn [C] cười, gian [Am] khổ vậy [Dm] thôi, nhọc [B7] nhằn rồi [E7] trôi
Sài [Am] Gòn của [C] em, xuôi [F] ngược sớm [Am] chiều
Cho ngày thêm [C] nhiều, mặc [Am] kệ bờ [Dm] môi lem [E7] màu son [Am] rồi

Sài [C] Gòn của tôi, Sài [Am] Gòn của [Dm] em, [G] sao vắng người [C] xe [Am]
Mẹ ngồi lặng [Dm] nghe mùa hè khàn [E7] hơi đi tìm bóng [Am] người.

Sài [C] Gòn của tôi, Sài [Am] Gòn của [Dm] em, tháng [G] ngày bình [C] yên [Am]
Mẹ ngồi lặng [Dm] nghe mùa hè khàn [E7] hơi đi tìm bóng [Am] người
Sài Gòn của [Dm] tôi, Sài Gòn của [E7] em, phố ngủ quên [Am] rồi
Sài Gòn của [Dm] tôi, Sài Gòn của [E7] anh, máu đỏ da [Am] vàng
Sài Gòn tìm [Dm] nhau, Sài Gòn là [E7] câu “máu chảy, ruột [Am] mềm”.