Em nghệ sĩ còn tôi là khán giả
em ngẩu nhiên đang diễn cuộc đời tôi
sự ngẫu nhiên sao mà giống quá
nhiều khổ đau nên ít có tiếng cười
em khờ dại lỡ đi vào đường cấm
chiếc xe tình lăn đổ xuống vực sâu
tôi dại khờ đem hoa lòng tươi thắm
tặng lầm người nên chuốc thảm ôm sầu
em nức nở đong đầy bao nước mắt
tôi âm thầm uống từng giọt thương đau
giọt nước mắt lòng ta nghe quặn thắt
tuới vào cây tình ái để trao nhau
gặp bảo tố nhưng hoa lòng vẫn nở
màu thủy chung mãi đượm thắm em ơi
đêm từng đêm đôi tâm hồn gặp gỡ
huyền diệu thay sân khấu với cuộc đời...