Sao đành lòng quên(hợp âm)

Tác giả:


Hết [Em] rồi người ơi xa nhau từ nay
Tình [C] ta trôi qua tầm [B7] tay
Giờ [C] đây như mây ngàn [B7] bay

Bẽ [C] bàng người [Am] ơi sao nỡ dối dang
Ngỡ [C] ngàng người quen sao qua [D] mau
Phũ [G] phàng đành bóp chết tin [B7] yêu.

[Em] còn là dư âm men tình cay
Nhạt [C] phai đôi môi mặn [B7] đắng
Thời [C] gian buông lơi sầu [B7] lắng.

Tháng [C] ngày buồn [Am] vương lên hoen mắt mi
Uống [C] cạn từng ly men rượu [D] nồng
Đốt [B7] tàn vàng khói thuốc trên [Em] tay.

Anh có [Em] hay nợ [D] vay trong duyên tình [Em] ái
Một [G] mai tóc phai nhạt [C] màu
Ngàn [D] sau dễ trả được [G] đâu. [E7]

Anh có [Am] hay lời [G] nói ban đầu còn [B7] đó
[Am] sao tim anh bỏ [C] ngỏ
Nghĩa ân [B7] tình sao phụ nhau [Em] chi.

Những [Em] gì vừa [G] bay xa nhưng còn [Em] đây
Ngày [C] qua anh không còn [B7] nhớ
Rồi [C] mai sau anh sẽ [B7] nhớ.

Dẫu [C] rằng tình [Am] ta nay đã dở dang
Biết [C] rằng người dối dang phũ [G] phàng
Nỡ [B7] đành lòng quên hết sao [Em] anh.