Sông ơi chảy đi(hợp âm)

Tác giả:


Có một dòng [C] sông quanh [Am] năm xuôi dòng nước [Em] chảy.
[Am] Chảy từ cội [G] nguồn đến tận biển [Dm] Đông.
[Am] Chảy từ núi [G] rừng đến những làng [C] quê .
[C] Nhưng rồi ngày [C] kia dòng [Am] sông không còn chảy [Em] nữa.
[Am] Bỏ lại một [G] dòng sông cạn nước [Dm] khô.
[Am] Để lại mong [G] chờ sông [G7] ơi chảy [C] đi.

Sông [C] ơi thôi cứ chảy [Em] đi.
Chảy ra biển [Am] rộng chảy đi xa [G] gần.
Đời [Dm] sông sống biết bao [G] lần,
Thương thương nhớ [G7] nhớ buồn vui một [C] mình.
Chảy đi sông [D] mơi! [G7] Chảy đi sông [C] ơi!

Sông [C] ơi thôi cứ chảy [Em] đi.
Xung quanh làng [Am] xóm có chi mà [G] buồn.
Đời [Dm] sông sống với xóm [G] làng,
Sông ơi cứ [G7] chảy cho làng xóm [C] vui,
Sông ơi cứ [G7] chảy cho vui xóm [C] làng.
Chảy đi sông [Dm] ơi! [G7] Chảy đi sông [C] ơi!
Chảy đi cho [Am] bớt tháng ngày lo [Dm] âu.
Chảy [Dm] đi dù có muộn [G] sầu.
Sông ơi cứ [G7] chảy chia nhau nỗi [C] buồn.

Có một dòng [C] sông chảy chở [Am] theo bao nhiêu kỷ [Em] niệm.
Chở bỏ nhọc [G] nhằn gánh nặng trên [Dm] vai.
[Am] Chở bỏ hận [G7] thù giữ lại thương [C] yêu.
Nhưng rồi dòng [C] sông ngày [Am] kia không còn chảy [Em] nữa.
Bỏ lại xóm [G] làng nỗi nhớ thương [Dm] sông.
[Am] Để lại mong [G] chờ, sông [G7] ơi sông chảy [C] đi.

Sông [C] ơi thôi cứ chảy [Em] đi.
Chảy đi tới [Am] mát cho đồng lúa [Dm] xanh.
Chảy [Dm] đi dù có muộn [G] phiền.
Sông ơi cứ [G7] chảy cho ơn chút [C] đời.
Sông ơi cứ [G7] chảy cho đời chút [C] ơn.
Chảy đi sông [Dm] ơi! [G7] chảy đi sông [C] ơi!