Tạ ơn(hợp âm)

Tác giả:


1. Tạ [Em] ơn Thiên [C] Chúa đã cho [D] tôi trái [B7] tim biết yêu [Em] thương người
Tạ ơn Thiên [C] Chúa đã cho [D] tôi trái [B7] tim vẫn yêu [Em] thương hoài
Tạ ơn mây [D] trắng đã bay [G] qua trên đồi [D] xám nắng [B7] lóa
Và tạ [Em] ơn con [D] suối nước trong [G] xanh soi hình [D] bóng đôi [B7] ta.

2. Tạ [Em] ơn Thiên [C] Chúa đã cho [D] em trái [B7] tim biết yêu [Em] thương người
Tạ ơn Thiên [C] Chúa đã cho [D] em trái [B7] tim biết yêu [Em] thương đời
Tạ ơn cơn [D] gió đã qua [G] sông trong một [D] tối rét [B7] mướt
Thì tạ [Em] ơn em [D] đã đến bên [G] tôi giữa [B7] hoa thơm cỏ [Em] mượt.

ĐK1:
[D] Bỗng [C] đâu [B7] chia [Em] lìa
Tìm [C] em trong khuya [D] sớm vẫn đi [Em] về
Mình [C] ta đi trong [B7] nắng đến ê [Em] chề.

3. Tạ [Em] ơn Thiên [C] Chúa đã ban [D] cho trái [B7] tim xót xa [Em] u buồn
Tạ ơn Thiên [C] Chúa đã ban [D] cho đắng [B7] cay héo đôi [Em] môi hờn
Ngày chưa lên [D] nắng đã trôi [G] theo mặt trời [D] xám hấp [B7] hối
Ngày [Em] em chăn [D] chiếu bước theo [G] người có [B7] ta như rã [Em] rời.

ĐK2:
[D] Đứng [C] yên [B7] trong [Em] trời
Trời [C] bao la bát [D] ngát không nơi [Em] về
Đời [C] ta sao mãi [B7] mãi mãi bên [Em] lề

4. Tạ [Em] ơn em [C] đã hiến cho [D] tôi xót [B7] xa với bao [Em] êm đềm
Tạ ơn em [C] đã hiến cho [D] tôi ấm [B7] êm với bao [Em] ưu phiền
Ngày nao con [D] sáo đã sang [G] sông tung nhịp [D] cánh bay [B7] xa
Thì tạ [Em] ơn ai [D] đã khóc cho [G] ta giữa [C] đêm [B7] sâu tàn [Em] tạ.