Tôi kể [A] anh nghe
Tình tôi ngày [F#m] ấy đang yên vui bỗng một [Bm] ngày
Cô ta đành [D] lòng lại bỏ [E] tôi ra đi
Ngày đêm chỉ [D] biết lo cho em, tình xây [Bm] đắp mong em vui
Tình trao [D] hết để được [Bm] gì, giờ thì [E] trắng tay.
Tôi cũng [A] chẳng hơn anh đâu
Nhiều khi đời [F#m] tôi như thèm uống cho say [Bm] hết
Mong quên đi bao đau [D] thương em gieo trong trái [E] tim này.
Đời tôi nào [D] biết khi xa hoa nào [Bm] dám yêu thêm ai
Mong được [D] sống cùng tình yêu với [E] em thôi.
Thế anh lầm [A] quá
Chính anh cũng [F#m] thế mà
Ôi ngờ nào [Bm] đâu bao năm qua chẳng thua [D] ai.
Nhưng hôm nay ngậm [Bm] ngùi thôi ta đành bó [E] tay.
Chớ nên gục [A] ngã
Hãy thương đời [F#m] ta
Đời tôi và [D] anh sao hao hao giống như [Bm] nhau
Ôi hai người đàn [E] ông
Có ai đoán được chữ [A] ngờ.
* Chúng ta [F#m] là hai người đàn [E] ông giống [A] nhau.