Thái Bình mồ hôi rơi(hợp âm)

Tác giả:


Bờ vai ai [Bb] mang vác tấm hàng
[F] Mồ hôi tuôn rơi những tháng [C] năm hao gầy
[Dm] Vì tình yêu thương [F] con cha đánh [Bb] đổi
[F] Chạy buôn thâu đêm những tuyến [C] Sơn La - Thái Bình.

Có những [Bb] ngày mùa đông lạnh [C] thấu nhưng cha vẫn chưa về
[Dm] Mẹ cười nhưng con biết mẹ lo lắm cha [C] ơi
Xuân chỉ [Bb] về khi con nghe thấy tiếng xe quen [C] thuộc
[Dm] Tuổi thơ ơi nhớ lắm bánh cáy theo tôi lớn [C] khôn. [Bb]

Thời gian [C] trôi, con lớn [Dm] dần, con biết ước mơ của [C] con là gì
Chạy [Bb] theo đam mê con sợ con [C] quên đi quê hương
Quên mất [Dm] một điều tuyệt vời con mãi là người [C] con Thái Bình, là con bố [Dm] mẹ.

ĐK:
[Bb] Nhớ đường xưa, dòng sông uốn [Dm] quanh mộng mơ
Đùa vui dưới [F] mưa tình yêu
Nơi thắm lên [C] con tim này
[Bb] Nhớ lời ru nuôi con lớn [Dm] lên
Bài ca gửi vào trong [F] gió êm đềm
Xin mây đưa đi [C] về phương xa.