Tham phú phụ bần(hợp âm)

Tác giả:


1. Tình [Dm] rằng chàng có mái nhà [Gm] tranh
Một vườn hoa thơm [Am] ngát hỏi cưới nàng không bằng [Dm] lòng
Nàng bảo [Am] rằng chàng về chàng kiếm đôi [C] trâu
Kiệu hoa đến [Am] rước em theo chàng [Dm] về (em theo chàng về}

2. Nào ngờ chàng kiếm có đôi [Gm] trâu
Kiệu hoa đến [Am] rước nàng cũng không bằng [Dm] lòng (Em không bằng lòng)
Chàng sầu [Am] buồn ngày tháng tương [C]
Tình duyên dang [Am] dở trách sao em phụ [Dm] phàng

ĐK: [Dm] Hỡi... Nàng [Bb] ơi! làng [Am] anh ngèo lắm nàng [Dm] ơi
Thân [C] nghèo rớt trái mồng [Dm] tơi
Tìm đâu [Gm] ra nhiều của [Am] quý
Hỏi cưới nàng như bao chàng công tử [A] làng bên.

[Dm] Trách gì [Bb] đâu, làng [Am] em chẳng khác làng [Dm] tôi
Tháng [C] ngày cày cấy đẵm mồ [Dm] hôi
Em mơ [Gm] chi ngọc ngà cao sang
Tham [C] chi gấm vóc lụa [Dm]
Chẳng gì quý [Am] bằng tình nghĩa đôi ta
Chẳng gì quý bằng tình nghĩa đôi [Dm] ta

Rap:
Thân anh nghèo rớt cái mồng tơi, chỉ có túp lều tranh
Đôi chiếu manh, vườn nhà anh có hoa thơm ngát
Anh phải thi thố với người ta, bao chàng trai giàu có sao anh sánh bằng
Anh thương em bằng tình bằng nghĩa
Ôi sao em lại thương anh bằng lụa là gấm vóc
Để anh dang dở tình duyên, để anh mang sầu mang khổ
Để anh mang nỗi tương tư với mối tình của đôi mình