Thánh vịnh 125(hợp âm)

Tác giả:


ĐK: [Em] CHÚA ĐÃ ĐỐI [C] XỬ ĐẠI [Em] LƯỢNG VỚI CHÚNG [B] CON,
[B7] NÊN CHÚNG CON MỪNG [C] RỠ [B] HÂN [Em] HOAN.

1) [Am] Khi Chúa dẫn những [Em] người từ Si-[D7] on bị bắt trở [G] về.
[D] Lòng ta sao ngỡ [G] ngàng, tựa chiêm [B] bao một giấc mơ [Em] dài.
[C] Miệng cười tươi rộn [Am] rã, [D] lòng sung sướng rạng [G] rỡ.
[Am] Lưỡi hân hoan thốt [F#] lên muôn ngàn [B] tiếng hoan ca vui [Em] mừng.

2) [Am] Dân chúng kháo nhau [Em] rằng: "Kìa Chúa [D] đối xử quá đại [G] lượng,"
[D] Thật Chúa quá nhân [G] từ, lòng yêu [B] thương từ ái vô [Em] bờ.
[C] Họ hân hoan mừng [Am] rỡ, [D] lòng chan chứa hạnh [G] phúc.
[Am] Chúa khoan nhân, độ [F#] lượng, dân Ngài [B] xiết bao nỗi vui [Em] mừng.

ĐK: [Em] CHÚA ĐÃ ĐỐI [C] XỬ ĐẠI [Em] LƯỢNG VỚI CHÚNG [B] CON,
[B7] NÊN CHÚNG CON MỪNG [C] RỠ [B] HÂN [Em] HOAN.

3) [Am] Xin Chúa hãy thương [Em] tình, đổi thay [D] cho phần số những [G] người
[D] được Chúa cứu đưa [G] về, từ Si-[B] on vừa thoát lao [Em] tù.
[C] Tựa như suối cạn [Am] ráo, [D] chờ cơn mưa rào [G] tới.
[Am] Nếu gieo trong lệ [F#] sầu, mai này [B] sẽ hân hoan hái [Em] gặt.

4) [Am] Dân chúng bước lên [Em] đường mà mắt [D] đẫm lệ, ướt mi [G] sầu.
[D] Hạt thóc vãi nương [G] đồng, họ gieo [B] trong cực khổ, dãi [Em] dầu.
[C] Nhiều cay đắng chồng [Am] chất, [D] ngày ra đi sầu [G] héo.
[Am] Sẽ hân hoan khi [F#] về, vai nặng [B] gánh lúa tươi thơm [Em] nồng.

ĐK: [Em] CHÚA ĐÃ ĐỐI [C] XỬ ĐẠI [Em] LƯỢNG VỚI CHÚNG [B] CON,
[B7] NÊN CHÚNG CON MỪNG [C] RỠ [B] HÂN [Em] HOAN.