[Em] Cũng mấy hôm kể khi từ [C] ngày dứt tay
[Am] Anh thấy người lạ cùng em rất [Bm] đắm say
[Em] Anh luôn miệng bảo chẳng thể [C] nào bỏ qua
Nhưng lòng của [Am] anh lại [B7] muốn em [Em] à.
T-ĐK:
[C] Đến thở cũng khó khăn [Bm] bỏ ăn đến thất thần
[Am] Càng cố muốn [D] quên càng nhớ [G] đến thật chán bản thân
[C] Từ gắn bó đến [D] khi từ bỏ [Bm] tim vẫn mãi dày [Em] vò
[Am] Yêu thương đậm sâu đổi [B7] lại chỉ thấy niềm đau.
ĐK:
Đến khi tình [Em] cảm ngưng dốc mắt của mình [Am] vẫn còn khóc
Người thương [D] nhất thay tâm đổi lòng sao mà [G] vờ như không
Đừng nên nói [C] gì chỉ làm em thêm ích [Am] kỷ
Giờ muốn [D] đi nhưng sao thâm tâm còn suy [B7] nghĩ.
Giờ anh ở [Em] lại chỉ khiến hai người [Am] trở ngại
Anh nhận [D] sai quay lưng ra đi hoen mi gánh [G] hết khổ ải
Trải qua tất [C] cả chẳng bằng một người mới [Am] mà
Giờ hiểu [F#7] ra yêu thương bao lâu là điêu [B7] ngoa
Anh chấp nhận [Em] xa.
(Rời đi làm như [D] thế được [G] gì
Em [C] giữ làm [Am] chi thiết [B7] tha gì anh nữa đâu
Tại sao ích [Em] kỷ chắc [Am] vì bản [D] thân vô [C] vị
[Am] Thế thôi anh lại [D] nghĩ em bên người [B7] khác đi)
T-ĐK:
[C] Đến thở cũng khó khăn [Bm] bỏ ăn đến thất thần
[Am] Càng cố muốn [D] quên càng nhớ [G] đến thật chán bản thân
[C] Từ gắn bó đến [D] khi từ bỏ [Bm] tim vẫn mãi dày [Em] vò
[Am] Yêu thương đậm sâu đổi [B7] lại chỉ thấy niềm đau.
ĐK:
Đến khi tình [Em] cảm ngưng dốc mắt của mình [Am] vẫn còn khóc
Người thương [D] nhất thay tâm đổi lòng sao mà [G] vờ như không
Đừng nên nói [C] gì chỉ làm em thêm ích [Am] kỷ
Giờ muốn [D] đi nhưng sao thâm tâm còn suy [B7] nghĩ.
Giờ anh ở [Em] lại chỉ khiến hai người [Am] trở ngại
Anh nhận [D] sai quay lưng ra đi hoen mi gánh [G] hết khổ ải
Trải qua tất [C] cả chẳng bằng một người mới [Am] mà
Giờ hiểu [F#7] ra yêu thương bao lâu là điêu [B7] ngoa
Anh chấp nhận [Em] xa.
ĐK:
Đến khi tình [Em] cảm ngưng dốc mắt của mình [Am] vẫn còn khóc
Người thương [D] nhất thay tâm đổi lòng sao mà [G] vờ như không
Đừng nên nói [C] gì chỉ làm em thêm ích [Am] kỷ
Giờ muốn [D] đi nhưng sao thâm tâm còn suy [B7] nghĩ.
Tăng tone [Em] -> [Fm]
Giờ anh ở [Fm] lại chỉ khiến hai người [Bbm] trở ngại
Anh nhận [Eb] sai quay lưng ra đi hoen mi gánh [Ab] hết khổ ải
Trải qua tất [C#] cả chẳng bằng một người mới [Bbm] mà
Giờ hiểu [G7] ra yêu thương bao lâu là điêu [C7] ngoa
Anh chấp nhận [Fm] xa.