Thuở bống là người(hợp âm)

Tác giả:


1. Bống đùa biển [G] khơi
Bống đùa núi [Em] đồi
Bống đùa [Am] đùa thôi
Làm chi mà [C] vội
Giọt nắng ban [D7] mai
Làm chi mà [G] vội
[Am] Em đi bống [G] về
Em về bống [D7] đi

Làm chi mà [G] vội
[Em] Đừng buồn gió [Am] ơi
[G] Đừng buồn gió [D7] ơi
Gió ngủ ở [G] đâu
Bống ngủ nơi [Em] nào
[G] Có còn bờ [Am] ao`
Trăng về thuở [D7] ấy
Thuở Bống là [G] người

2. Bống vội vàng [G] đi
Xa lìa quê [Em] nhà
Xa lìa [Am] vườn xưa
Ngày xưa ngần [C] ngại
Xoã tóc trên [D7] vai
Ngày xưa ngần [G] ngại
[Am] Hư vô Bống [G] về
Câu thề đã [D7] bay

Trời như nhỏ [G] lại
[Em] Đừng buồn suối [Am] ơi
[G] Đừng buồn núi [D7] ơi
Nắng vàng ở [G] đâu
Bống về nơi [Em] nào
[G] Vó ngựa tình [Am] sâu
Đất hồng nỗi [D7] nhớ
Tình Bống nhạt [G] nhoà