Intro: [Am][Em][G][Am]
1. Lúc nghèo ai [Am] thấy nhưng lúc giàu ai [C] nấy cũng [G] tìm ta [Am] mượn tiền
Mượn được thì [Em] vui, thì tung hô nói [F] tốt, nói [G] toàn nghĩa [Am] với nhân
Những [C] lúc đi [Dm] vay mượn không [Am] cho,
xong rồi về [F] nhà đồn, bảo rằng mình [Em] khinh khi
Thật [G] ra con người đơn giản [F] lắm, có tiền thì nói [Em] tốt, còn [G] không có [Am] ngược lại
2. Cả đời nghèo [Am] khó thua cả một con [C] chó, chẳng [G] bà con [Am] họ hàng
Rồi bỗng một [Em] hôm được tin ta trúng [F] số, cả [G] làng qua viếng [Am] thăm
Lúc [C] đó ta [Dm] sẽ nhìn thấy [Am] hết
bộ mặt của mọi [F] người, chỉ toàn là tâm [Em] ma
Bà [G] con bỗng từ đâu kéo [F] đến đòi chia phần tranh [Em] của nhìn không giống [Am] con người
ĐK: [F] Tôi [G] nhìn cuộc [Am] đời là lợi [C] danh toan tính và hơn [Em] thua
[Dm] Ai rồi cũng [C] chết, làm việc [F] tốt cho [Em] người ta nhắc [Am] đến
[G] Ôi! Khi xã hội thời [C] nay chỉ đánh giá con [F] người bằng vật [Am] chất với xa [Dm] hoa
[Am] Có tấm lòng không chưa [C] đủ mình phải thật giàu [G] sang mới khiến [Em] người ta [Am] chú ý
3. Có tiền trong [Am] ví nói những điều phi [C] lý cũng [G] thành ra [Am] diệu kỳ
Còn nghèo thì [Em] sao? Dù cho có nói [F] đúng cũng [G] thành câu [Am] khó nghe
Cứ [C] nói không [Dm] phân biệt giai [Am] cấp,
không phân biệt giàu [F] nghèo, mà nhìn lại [Em] xem đi
Tiền [G] luôn đứng đầu trên tất [F] cả, tiền khiến mình vui [Em] vẻ, làm ta thấy [Am] yêu đời