1. Ôi cuộc tình [Dm] ta trải [G] qua tháng ngày lao [Dm] đao
Con khờ mong [G] cha mà nay anh ở phương [Dm] nào
Giờ này anh [C] vui bên người [Am] ta
Chốn đây quê [Dm] nhà em xót [C] xa
Trách anh vô [A7] tình bỏ [G] em giữa đời phong [A7] ba.
2. Duyên nợ từ [Dm] đây cũng [G] như gió lùa theo [Dm] mây
Bên trời mưa [G] bay đời em đau khổ thân [Dm] gầy
Người đành quên [C] sao câu tình [Am] chung
Nắng mưa hai [Dm] mùa thêm nhớ [C] nhung
Lúc anh xa [A7] rời gối [G] chăn lạnh lùng từng [Dm] đêm.
ĐK: Thương chồng thương [G] con, lòng em héo [Dm] hon
Cớ sao ông [A7] trời gieo đớn [C] đau đắng cay đời [Am] nhau [Dm]
Anh giờ nơi [G] đâu [C] đời bao bể [Dm] dâu [A7]
Mối duyên se [Dm] lầm nên khổ [C] đau biết đâu ngày [Dm] sau.
3. Anh bỏ mình [Dm] em mải [G] mê dứt tình phu [Dm] thê
Canh dài cô [G] đơn mình ơi sao chẳng quay [Dm] về
Thị thành đông [C] vui em ngược [Am] xuôi
Biết bao nhiêu [Dm] người ta có [C] đôi
Hỡi anh đâu [A7] rồi, vắng [G] anh cuộc tình mồ [Dm] côi.