Tân Nhạc
Nữ:
Trên bên sông chiều nay tiếng ai hò nghe bâng khuâng.
Con nước xuôi êm đềm chợt xôn xao.
Nam:
Ơi cô em làng quê tóc phiêu bồng trong nắng gió.
Có hay không người lòng anh muốn quên lối về.
Nữ:
Thôi anh ơi đừng khen nắng sẽ hồng trên môi em.
Em chỉ như hoa đồng mọc ven sông.
Nam:
Ơi cô em dễ thương biết cho lòng trai tha phương.
Sóng xô dâng trào dường như kiếp nao ta gặp nhau.
[Sóng xô dâng trào dường như kiếp nao ta gặp nhau.]
Vọng Cổ (Câu 1)
Nữ:
Nào có hẹn nhau đâu mà trời đất khiến xuôi cho anh về đây gặp em mình chưa hề quen biết.
Về với quê em vùng phù sa châu thổ có những dòng sông xuôi chảy... êm... đềm. Hò 16
Có tiếng hò khoan trên sông nước đa tình. Hò 20
Nam:
Anh ngơ ngẩn trước cảnh đất trời thơ mộng,
sông chở câu hò sông chở khách phương xa. Xê 24
Mái chèo khua xuồng nhẹ lướt trôi nhanh,
gió ghẹo trêu làn tóc bềnh bồng. Xang 28
Nữ:
Sao anh cứ nhìn làm em e thẹn,
anh đến đây rồi khi nào, khi nào anh về đây nữa. Cống 32
Lý Cái Mơn
Nam:
Anh về đây, miền Tây yêu dấu.
Sai đắm thiên nhiên,
sông hiền chở câu hò khoan,
bỗng xuyến xao người con gái cất cao giọng hò.
Nữ:
Đừng đùa vui em nào giá chi,
chỉ như hoa đồng thôi,
mãi âm thầm khoe sắc chốn đồng quê.
(Về vọng cổ - Hò 16 - Câu 6)
Vọng Cổ (Câu 2)
Nam:
Nhưng trong vẻ đơn sơ của hoa đồng cỏ nội,
Chứa cả tình quê đầm ấm chan hòa. Hò 16
Là sự chân chất giản đơn nhưng chung thủy thiệt thà. Hò 20
Nữ:
Em lớn lên bên đồng trưa ruộng sớm,
bên dòng sông hiền hòa bên mái tranh quê. Xê 24
Xin ai kia đừng đùa cợt ghẹo trêu,
để rồi em phải mang sầu chuốc khổ. Xê 28
Đoạn Khúc Lam Giang
Nam:
Lòng dặn lòng em ơi, anh dám đâu nói lời bướm ong.
Rằng anh đã thương thiệt rồi, thương tiếng cười,
thương từng câu nói.
Nữ:
Lời em vừa nói ra, em vững tin
anh đừng ghẹo em.
Quê nghèo sớm hôm cần lao,
sống bên ruộng đồng nên lòng thẳng ngay người ơi.
(Về vọng cổ dứt Xang 32 - Câu 2)
Anh quý vẻ chân chất thẳng ngay không lộc lừa vụ lợi,
lòng xao xuyến bồi hồi trước ánh mắt bờ môi. Xang 32
Tân Nhạc
Nữ:
Ơi chiều ơi nắng vàng soi đẹp tình ta.
Nam:
Anh muốn quên đi bao ngày dãi dầu mưa nắng ngược xuôi.
Nữ:
Nhớ nghe anh mối tình nồng nàn duyên trao.
Nam:
Anh chớ quên bao câu thề muôn đời ta mãi gần nhau.
Nữ:
Em không mong gì hơn có anh kề bên sớm tối.
Như tiếng ve sau hè gọi vang vang.
Nam:
Ơi em thương thật thương chớ nghi ngờ tình anh trao.
Nữ:
Gió mây xin đừng gọi ta lãng du trời xa.
[Gió mây xin đừng gọi ta lãng du trời xa.]
Vọng Cổ (Câu 5)
Nam:
Qua khắp nẻo quê hương để hôm nay anh chọn nơi đây làm bến đỗ.
Miền quê thân thương có những con người chân chất có cả người anh thương hiền dịu... nhu... mì. Hò 16
Anh mong mình sẽ bên nhau cho đến lúc bạc đầu. Hò 20
Nữ:
Tình đã trao nhau từ buổi đầu rung cảm,
Em nguyện trọn đời chung thủy chẳng đổi thay. Xê 24
Chỉ sợ cánh bướm giang hồ bay khắp nẻo quê hương,
có nguyện gắn chặt với vườn hoa đồng nội. Xê 28
Nam:
Dù mưa gió bão dông lòng không thay đổi,
tình ấm chiều quê anh khắc đậm muôn đời. Xề 32
Phi Vân Điệp Khúc
Nữ:
Nhớ chăng câu hò vọng vang, trên dòng sông
xuyến xao tim người, để rồi chúng ta gần nhau.
Nam:
Anh nhớ hoài em ơi, sóng xô dập dờn,
em chèo đưa anh, đổi trao ước mơ ngày mai.
Nữ:
Mai này mình chung bước nhau
cùng sớt chia khó khăn buồn vui.
Bao lời mà anh nói ra làm em đây
ngỡ anh trêu đùa.
Nam:
Những lời đó từ con tim,
anh đây đã nguyện em đừng ngại chi.
(Về vọng cổ - Xề 24 - Câu 6)
Vọng Cổ (Câu 6)
Nữ:
Em đã tin anh chỉ mong mình bên nhau mãi,
như tiếng ve chung thủy với mùa hè. Xề 24
Nam:
Tình yêu đầu đời ta đã trao nhau,
nơi miền quê có tình làng nghĩa xóm. Xê 28
Nữ:
Và câu nghĩa nhân trọn đời em ghi nhớ,
Cầu mong mình mãi mãi gần nhau./. Hò 32