Tình đầu muôn thuở(hợp âm)

Tác giả:


1. Tôi có người [Em] yêu từ [B7] thuở tình yêu ban [Em] đầu
Dệt bao mộng [C] ước và [Am] hằng [D] xây đắp dài [G] lâu [Am]
Mỗi đứa một [D] nơi lo [Em] sách đèn trau [C] dồi
Em [D] đã thành danh [B7] rồi [Em] còn tôi thế [B7] thôi
Gọi em xa tầm [Em] với gặp [C] em tôi ngại [G] tới
Để [B7] yêu em suốt [Em] đời.

ĐK:
Biết [G] ai còn chờ ai [C] không
[G] Người đi cưới [B7] vợ, kẻ đi lấy [C] chồng
Xe [Am] hoa, pháo cưới men [G] nồng
[Em] Tơ lòng kết [G] mối hay [D] tơ hồng se [G] duyên.

Em [Bm] ơi dù thế nào đi [G] nữa
[Am] không gian cách [Em] trở
Xin [D] em hiểu cho [G] rằng
[Em] Tình yêu muôn [C] thuở, tình yêu ban [Bm]
Tình yêu muôn [D] thuở, [B7] tình yêu đôi [Em] ta.

2. Tôi vẫn làm [Em] thơ, dù [B7] biết chẳng ai mong [Em] chờ
Và tôi vẫn [C] nhớ, dù [Am] rằng [D] chỉ để mộng [G][Am]
Đôi mắt người [D] xưa, chan [Em] chứa tình quê [C] nhà
Tôi vẫn thường ấp [B7] ủ, [Em] dù cho cách [C] xa
Hàng [B7] cây xanh trụi [Em] lá, màu [C] hoa kia tàn [D] úa
Tình [B7] yêu không xoá [Em] nhoà.