Nam:
Biết em sang giàu, còn anh trắng tay.
Đâu dám trèo cao, tỏ bày cùng nàng.
Nữ:
Dẫu em tỏ ra thương mến.
Dẫu mình đi về chung lối.
Em giang đầu, anh cuối sông Tương.
Nam:
Biết em không màng, giàu sang gấm hoa.
Nhưng áo mặc, sao khỏi đầu được nào.
Nữ:
Có ai mẹ cha không muốn.
Gả chồng con mình mai sau.
Ai không tìm rể quý cao sang.
Nam:
[Có ai mẹ cha không muốn.
Gả chồng con mình mai sau.
Nam: & Nữ:
Ai không tìm... rể quý... cao sang.]
Vọng Cổ (Câu 1)
Nam:
Mình ở cùng thôn nhưng đường về nhà em hoa vàng trải gót.
Bướm lượn vờn quanh mây xanh gió mát còn đường về nhà anh lác đác cánh hoa rụng... tơi... bời. Hò 16
Ngày ta bên nhau mấy bận trên lối đi về. Hò 20
Nữ:
Con đường làng đến trường chung lớp học,
thân ngọc ngà em sống cảnh giàu sang. Xê 24
Nam:
Đời của anh thì vất vả lắm gian nan,
con tạo lá lay cho chúng mình gặp gỡ. Xang 28
Nữ:
Viết thơ tình bỡ ngỡ lúc trao tay,
bởi hai chữ hèn sang nên anh đành giấu kín. Cống 32
Lý Chiều Chiều
Nam:
Lòng buồn thau thức đêm từng đêm.
Anh cầu cho chúng ta không gì ngăn cách,
cũng bởi thân anh quá nghèo.
Nữ:
Em chẳng ước mơ sang giàu,
chỉ cần có anh.
Bên nhau đấp xây mộng vàng.
(Về vọng cổ - Hò 16 - Câu 2)
Vọng Cổ (Câu 2)
Nam:
Dù em có thương anh trăm ngàn vạn kỷ,
thì tình yêu đó chỉ là cơn gió thoảng nhẹ lướt qua mành. Hò 16
Bởi phụ mẫu song thân chẳng đẹp ý duyên lành. Hò 20
Phi Vân Điệp Khúc
Nam:
Tiếng... tiếng ai kêu gào trong màn đêm.
Gió mưa tơi bời tìm người yêu.
Đã gãy nhịp qua cầu cho đời anh cõi lòng nát tan.
Cho ruột gan héo mòn tháng năm.
Nữ:
Hỡi... hỡi ơi cao dày ông bày chi,
lá lay cơ cầu, chia lìa đôi.
Bóng đêm bao trùm, khi mẹ cha kén chồng gả em.
Nơi giàu sang cuộc đời ấm êm.
(Về vọng cổ Xê 24 - Câu 2)
Nữ:
Thương xót đời trai chịu nhiều sóng gió,
gắng lo học hành trí tại ngàn phương. Xê 24
Nam:
Tình đời xin chớ vấn vương,
Sâm Thương cam chịu cũng đành lẻ loi. Xê 28
Nữ:
Khuya nay gối mộng tròng trành,
thạch sùng tặc lưỡi gợi sầu năm canh. Xang 32
Tân Nhạc
Nam:
Đêm đêm chẳng ngủ được yên.
Thao thức trở trăn, gác lạnh một mình.
Thâu canh tiếng gà xao xác.
Nữ:
Em trong gấm lụa êm ấm,
chỉ riêng mình anh giá lạnh thôi.
Nam:
Ước mong sau này, công danh rỡ ràng.
Thưa với mẹ cha, đến dạm hỏi nàng.
Nữ:
Giám mong trời cao thương xót.
Để chuyện sau nầy đôi lứa.
Không muôn đời chia cách Sâm Thương.
Nam:
Giám mong trời cao thương xót.
Để chuyện sau nầy đôi lứa.
Nam: & Nữ:
Không muôn đời... chia cách... Sâm Thương.
Vọng Cổ (Câu 5)
Nam:
Người ơi, công danh giàu sang chỉ là phù du cát bụi,
bởi chia cắt Sâm Thương uyên ương rã cánh cho én nhạn lìa đôi khi người tôi yêu đã bước... theo... chồng. Hò 16
Sương lạnh cuồng phong anh tan nát cõi lòng. Hò 20
Nữ:
Ngọn đèn chong leo lét trước gió,
ngỡ giọt máu hồng rơi giữa canh thâu. Xê 24
Nam:
Cung đàn nào trỗi khúc nhạc u sầu,
chia cách giang đầu người nơi cuối bãi. Xê 28
Nữ:
Định mệnh an bày đâu ai được cải,
cuối mặt nhìn nhau hai tiếng thở dài. Xề 32
Lý Sâm Thương
Nữ:
Oanh yến nay chia ly,
nên lòng đau người ơi có thấu.
Tiếng Quốc kêu trong đêm,
nghe buồn thêm như khúc Sâm Thương.
Nam:
Dòng sông buồn miên man,
còn ai đâu đang ngóng đợi con đò.
Dù thuyền tình đã xa,
mà tim tôi khắc ghi bóng hình nàng.
(Về vọng cổ - Xề 24 - Câu 6
Vọng Cổ (Câu 6)
Nam:
Trở giấc đêm đêm nhiều năm viễn xứ,
một kiếp hành nhân vướng bận sông hồ. Xề 24
Nữ:
Em đi bỏ lại giang đầu,
bến trông đò đợi đã mất lâu rồi. Xê 28
Nam:
Đơn côi gió lạnh cô phòng,
em bước theo chồng vì anh trắng đôi tay. Liu 32