Tình Hận Cô Tô (Trích Đoạn)

Tác giả:


Lý Con Sáo
Đào:
Tiếng trống sang canh,
báo hiệu giờ bình minh.
Con thuyền lướt sóng ra khơi,
là tình ta chia cách đôi nơi.

Kép:
Ôi nghe qua máu hận dâng trào,
đau buốt tận can trường.

Tình nồng nàn ngờ đâu dở dang,
buổi chia ly hết mong trùng quan.

Đào:
Chén rượu đào thiếp xin kính dâng,
rồi sáng mai đây đôi ngã đôi nơi.

Thơ
Kép:
Tây Thi ơi ta chỉ gặp nhau trong khoảnh khắc.
Rồi sáng mai này đôi ngã chia ly.

Đào:
Có nhớ nhau xin cố nén tim sầu,
vì đất Việt trời Ngô nghìn trùng xa thẳm.

Phi Vân Điệp Khúc
Đào:
Nát tan tim này từng cơn.

Kép:
Ơi nàng ơi, thấu chăng cho lòng,
ta quay cuồng hay đất trời cuồng quay.

Đào:
Ôi, nát lòng chia tay,
mắt lệ hoen mờ,
nghẹn ngào từng cơn,
ai ơi thấu giùm cho chăng.
Quân thù còn gieo tóc tang,
vì nước non thiếp phải ra đi.
Duyên tình hẹn kiếp lai sinh,
ta cùng nhau bước chung nhịp cầu.

Kép:
Ngỡ hòa chung bản uyên ương,
nhưng ai đâu ngờ cách biệt sông Tương.

Vọng Cổ (Câu 1)
(Vọng cổ hơi dài)
Đào:
Người ơi từ đây mình phải xa nhau đất Việt trời Ngô đành phải chia ly con tạo lá lai sắp bày chi ngang trái.
Khiến cho yến oanh đôi đường đôi ngã Kẻ ở đầu sông người nơi cuối bãi, nước mắt trông theo nghìn trùng quan tái, gọi cố nhân ơi, cố nhân ơi tình của đôi ta đã cách biệt… đôi… đường. Hò 16

Một kiếp hồng nhan sao lắm cảnh đoạn trường. Hò 20

Kép:
Sáng mai này thuyền rời xa đất Việt,
đưa nàng về tận chốn Ngô Bang. Xê 24

Đào:
Chia cách đôi đàng, không mong buổi trùng quan,
vì sứ mạng thiêng liêng nên đành nuốt lệ. Xang 28

Mỗi bước chân đi như kim châm muối xát,
vào tim này, chàng ơi có thấu. Cống 32

Hồ Quảng
Điệu Ly Hận - Hồ Quảng
Kép:
Tình đôi ta thắm tươi muôn đời không nhòa,
dù phong phong ba vẫn không sờn lòng cách xa.

Đào:
Người yêu ơi! sắc son em nguyện vẹn gìn,
dù mai cách xa cũng không nhạt nhòa.

Kép:
Người yêu ơi, vững tâm đợi chờ tin hồng,
ngày vinh quang chiến công đem về cho nàng.

Đào:
Giờ chia tay nói không nên lời tạ từ,
người ơi cách xa từ đây.

Vọng Cổ (Câu 2)
(Có thể Tụng hơi dài đến Hò 16)
Kép:
Nàng ơi, đau xót cho ta một trang võ tướng,
nay phải đành cam bó gối khoanh tay đứng nhìn người yêu vời nơi cố quốc. Xang 12

Sầu đau chất ngất, ta quyết vung gươm tạo nên sóng gió,
ta sang Ngô bang, hỏi tội kẻ hung tàn. Hò 16

Chính Ngô Phù Sai đã chia rẽ uyên ương cách biệt đôi đàng. Hò 20

Ta thề sẽ san bằng Cô Tô thành bình địa,
đưa nàng về bến hẹn Trữ La Thôn. Xê 24

Đào:
Nơi Trữ La Thôn ngày nào thiếp còn là cô gái ngây thơ,
gọi chàng là đại ca Phạm Lãi. Xê 28

Kép:
Phải chi ngày chúng mình đừng gặp gỡ,
thì bây giờ đâu có cuộc lìa xa. Xang 32


Thơ
Đào:
Tiếng trống sang canh báo giờ ly biệt.

Kép:
Ta đứng nơi này, dõi mắt trông theo.

Đào:
Rồi mai đây, nơi xứ lạ quê người.

Kép:
Nàng có biết ta ngày đêm thương nhớ.

Ðoạn Khúc Lam Giang
Kép:
Mai thuyền rồng ra khơi,
duyên chúng ta cam đành cách xa.

Ngày xưa Chức Ngưu đôi đàng,
nhưng trên sông Ngân Hà nhờ nhịp cầu Ô Thước.

Đào:
Còn duyên tình đôi ta,
sao đớn đau hơn duyên tình Chức Ngưu.

Kép:
Xa nhau rồi hết mong ngày trùng quan,
trống điểm canh tàn chia lìa yến oanh từ đây.

Đào:
Tình nồng nàn ngờ đâu,
nay phải chia ly,
thiếp chỉ xin chàng đừng bận lòng thương.
Chàng hỡi chàng ơi,
duyên chúng mình tuy lỡ làng,
nhưng sơn hà hết nguy nàn.
(Chén rượu đào xin dâng chàng,
hãy uống cạn cho ấm lòng)

Kép:
Nhấp chén men cay,
sao lòng này càng thêm giá băng,
thấu chăng nàng hỡi.

Đào:
Xin hãy quên đi đừng buồn mà chi,
chữ thương không trọn,
xin hẹn chờ nhau kiếp sau.

Vọng Cổ (Câu 5)
(Vọng cổ hơi dài)
Kép:
Tây Thi ơi, xin hãy an tâm mà chờ mà đợi, ta sẽ vung gươm tạo nên sóng gió tìm đến Ngô Bang hỏi tội Phù Sai để đưa nàng về bến hẹn Trữ La Thôn, để dạo lại cung đàn xưa mà bấy lâu nay phím rã tơ chùng ngàn năm ly cách, ta đếm thời gian dài trôi theo năm tháng, Tây Thi ơi ta sẽ vì ai mà đập nát Cô... Tô... Đài. Hò 16

Để bù lại nỗi nhớ niềm thương xa cách đã bao ngày. Hò 20

Đào:
Tiếng thoi đưa nhịp đều theo điệu nhạc,
chén rượu đào, ta nhấp cạn giữa đêm thâu. Xê 24

Ngày đó còn gì nữa đâu mà mong đợi,
vì bão tố phong ba đã làm hoa tàn nhụy rã. Xê 28

Kép:
Dẫu hoa có xác xơ nhưng càng thơm ngát,
và đến ngàn năm không thể phai mờ. Xề 32

Vọng Kim Lang
Đào:
Giờ phút chia xa đã đến đây rồi.
Xin hãy mau lui về, đừng bận lòng lưu luyến mà chi.

Kép:
Ai ơi thấu chăng lòng này ngậm ngùi tiễn đưa người yêu.

Ta thề san bằng san bằng Cô Tô,
để đưa nàng về bến hẹn Trữ La Thôn.
Hiểm nguy ta đây xem thường,
Tây Thi nàng hãy tin lời ta.

Đào:
Cung thương tấu khúc phi thường,
chén rượu đào kính dâng hùng anh.

Giờ đây trống điểm sang canh,
thiếp xin tạ từ người yêu.
Xin chàng cố dằn tìm quên,
thương tiếc chi một đời hoa.

(Về lại vọng cổ - Xề 24 - Câu 4)

Vọng Cổ (Câu 6)
Kép:
Tây Thi ơi, hãy nén lòng mà cất bước,
ta sẽ mang vinh quang về dâng tặng cho nàng. Xề 24

Đào:
Chia ly lệ đẫm bờ mi,
bước đi sao thấy cõi lòng nát tan. Xê 28

Kép:
Hận tình chôn lấp dưới Cô Tô,
ta quyết san bằng thành quách Ngô Bang. Liu 32